Cặn Bã Mau Tránh Đường - Chương 1
1.
Như Hạ tự sát rồi.
Nguyên nhân sự việc, là vì một cuộc phỏng vấn.
Cuộc phỏng vấn đầu tiên sau khi giành được giải Ảnh hậu, trước màn hình, tôi đã kể về quãng thời gian tăm tối khi bị bắt nạt ở trường trung học.
Cuộc phỏng vấn vừa được công bố, vô số cư dân mạng hóng hớt đã kéo đến.
Người hâm mộ lần lượt đào sâu, muốn biết kẻ chủ mưu đứng sau vụ bạo lực học đường đó.
Vì vậy, dưới sự tiết lộ của những người trong cuộc, sau mười một năm, vụ bạo lực học đường đã bị chôn vùi trong thời gian, cuối cùng cũng bị phơi bày trước mắt mọi người.
[Tôi biết cô gái này, lúc đó là hoa khôi cùng khóa với chúng tôi, Như Hạ, tôi có một người bạn chỉ vì đẹp hơn mà bị cô ta ghét, bị cô ta chặn ở nhà vệ sinh của trường, suýt chút nữa thì bị cô ta làm cho hủy dung!]
[Lúc đó cô ta dựa vào việc gia đình mình có tiền, không ít lần bắt nạt bạn học, sau này đều là bố cô ta dùng tiền giải quyết giúp cô ta.]
[Tôi nhớ vụ bạo lực học đường này, lúc đó ầm ĩ lắm, hình như còn suýt nữa gây ra án mạng, đáng ra Như Hạ này phải bị đuổi học rồi bị tống vào tù nhưng không biết sau này tại sao lại được thả ra, hình như còn ở lại lớp một năm để thi lại đại học.]
[Những kẻ bạo lực học đường đều đáng chết! Loại người này cũng xứng đáng được sống sao! Không dám tưởng tượng Hướng ảnh hậu đã phải dùng bao nhiêu sức lực, mới dám vạch trần vết thương lòng trước mặt người ngoài.]
[Đúng vậy! Kẻ bắt nạt đáng chết! Như Hạ đáng chết!]
Dư luận trên mạng gần như lột trần Như Hạ, vô số tiếng chỉ trích cũng như chửi bới ập đến, tất cả những người liên quan đến chuyện này lúc đầu đều bị liên lụy.
Công việc kinh doanh của gia đình Như Hạ phá sản, người chồng mới cưới không lâu cũng vì chuyện này mà ly hôn với cô ta.
Đến khi tôi nhận ra chuyện này đã không thể kiểm soát được nữa thì mọi thứ đã muộn.
Như Hạ tinh thần suy sụp, chỉ để lại một câu xin lỗi trên mạng xã hội, rồi từ trên nóc nhà mình, nhảy xuống.
Tối hôm đó, lúc tin tức Như Hạ tử vong được đưa ra, tôi đang cùng người thân chuẩn bị cho đám cưới của mình vào ngày mai.
Đúng vậy, tôi sắp kết hôn rồi.
Tôi chọn kết hôn với người yêu đã cùng mình vượt qua thời trung học, lúc sự nghiệp đang ở đỉnh cao.
Khi nghe bạn bè kể về tin Như Hạ tự sát, tôi không biết mình cảm thấy thế nào.
Lúc đó, tôi dường như cảm thấy mình đã làm sai.
Liệu tôi có nên không, trong cuộc phỏng vấn, khi vạch trần quá khứ tăm tối của mình dưới ánh đèn sân khấu.
Nhưng, tôi không nuốt trôi được cục tức này.
Vụ bắt nạt năm đó, suýt chút nữa đã khiến tôi mất mạng.
Tôi đã không còn nhớ rõ, có bao nhiêu đêm tôi giật mình tỉnh giấc vì cơn ác mộng, cũng không nhớ rõ, tôi đã mất bao lâu mới thoát khỏi bóng tối đó.
Nhưng khi tôi đau khổ không chịu nổi, đấu tranh với những khó khăn mà mình đã từng trải qua thì Như Hạ, thủ phạm gây ra chuyện này đang làm gì?
Cô ta đã sớm vứt bỏ tất cả mọi thứ ra sau đầu, cùng bạn bè đi du lịch nghỉ dưỡng khắp nơi, cầm giấy báo trúng tuyển của trường đại học danh tiếng nước ngoài, chia sẻ những bài viết truyền cảm hứng trên vòng bạn bè.
Thủ phạm suýt chút nữa hủy hoại cuộc đời tôi, không phải trả bất kỳ giá nào, cô ta vẫn sống một cách tùy ý, làm sao tôi có thể nuốt trôi cục tức này!
Nếu không phải lúc đầu Tiêu Mặc ở bên tôi, có lẽ tôi đã tự sát ở hồ nhân tạo của trường vào mùa đông năm thứ hai vì trầm cảm nặng.
Tôi thực sự muốn Như Hạ phải trả giá nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện khiến cô ta phải chết.
Tôi không biết mình có làm sai không, tôi cầm điện thoại lên vô thức muốn nanh ta tin cho Tiêu Mặc.
【Tiêu Mặc, em có làm sai không?】
Tôi có chút lo lắng chờ đợi hồi âm của Tiêu Mặc nhưng anh ta vẫn chưa trả lời.
Bạn bè tiến lên vỗ vai tôi, bảo tôi đừng nghĩ nhiều:
“Đây không phải lỗi của cậu, nhân quả báo ứng, người sai không phải cậu, đừng nghĩ nhiều nữa.”
“Hơn nữa đã nói rồi, đêm độc thân cuối cùng, mọi người không được làm phiền nhau.”
“Cậu cứ thoải mái tận hưởng đêm độc thân cuối cùng của mình đi!”
Bạn bè nói xong, giật lấy điện thoại của tôi ném sang một bên ghế sofa, kéo tôi với một vài phù dâu trong nhóm trò chuyện.
Tối hôm đó tôi không có hứng thú mấy, nhìn chiếc điện thoại bị ném trên ghế sofa, vẫn còn ở giao diện trò chuyện với Tiêu Mặc, tôi luôn cảm thấy trong lòng có một cảm giác bất an.
Sự thật chứng minh, cảm giác của tôi là đúng.
Tiêu Mặc tự sát rồi.
Trên nóc tòa nhà mà Như Hạ tự sát, anh ta đã nhảy xuống từ đó.
Khi tôi mặc váy cưới, mắt đỏ hoe chạy đến hiện trường, chỉ nhìn thấy một vũng máu cùng với chiếc điện thoại Tiêu Mặc để lại trên sân thượng mà cảnh sát đưa cho tôi.
Trong điện thoại, còn có một câu mà Tiêu Mặc chưa kịp gửi cho tôi.
“Bao nhiêu năm qua, vì muốn chuộc tội cho cô ấy mà tôi đã ở bên cô, tại sao cô vẫn không chịu buông tha cho cô ấy!”
2.
Tôi chưa kịp hiểu câu nói này có ý nghĩa gì, vì tôi đã ngất đi.
Sau khi tỉnh lại ở bệnh viện, đã là trưa ba ngày sau.
Tôi – ảnh hậu mới nổi này, cũng vì tin tức chú rể tự sát trong ngày cưới, mà bị cư dân mạng mắng lên hot search.
Đúng vậy, là mắng lên hot search.
Nguyên nhân là vì có cư dân mạng tinh ý, phát hiện ra tài khoản phụ WB của Tiêu Mặc.
Một tài khoản có tên là Mặc Mặc Yêu Hạ.
Tài khoản này được đăng ký cách đây mười năm, bắt đầu cập nhật từ mười năm trước, trong đó ghi lại tình yêu thầm kín của anh ta dành cho một cô gái.
Nhưng, cô gái đó không phải tôi.
Mười năm, trọn vẹn ba nghìn sáu trăm năm mươi ngày đêm, ba nghìn năm trăm bài đăng trên Weibo, mỗi bài đăng cuối cùng đều có một câu – Gửi đến Như Hạ, người tôi yêu nhất cuộc đời này.
Hôn phu của ảnh hậu mới nổi, vậy mà lại nhung nhớ thủ phạm bắt nạt ảnh hậu, đây chắc chắn là một tin tức gây chấn động.
Cùng với sự lên men của sự việc, vô số phỏng đoán cũng ùa đến.
Trong số đó có một phỏng đoán, đã nhận được sự chú ý của cư dân mạng.
[Chỉ có mình tôi cảm thấy, Hướng Noãn cố tình tiết lộ chuyện bắt nạt năm đó với giới truyền thông sao? Cô ta có phải đã sớm phát hiện ra hôn phu của mình thích Như Hạ này rồi nên cố tình trả thù không?]
[Hôn phu của Hướng Noãn là quản lý của cô ta đúng không, theo như lời cô ta từng nói trước đó, cô ta với hôn phu của mình đã ở bên nhau từ thời trung học nhưng khi đó hôn phu của cô ta đã thích Như Hạ này rồi. Tôi cảm thấy trong này có ẩn tình, không biết năm đó ai bắt nạt ai nữa!]
[Để tôi nói cho các bạn biết! Như Hạ với Hướng Noãn trước đây là bạn cùng lớp, cả hai đều thích Tiêu Mặc khi còn học trung học, từ đó trở đi, mối quan hệ của hai người đã trở nên căng thẳng, các bạn hãy suy ngẫm, hãy suy ngẫm kỹ đi!]
…
Sự ác ý của cư dân mạng đối với tôi ngày càng lớn, cùng với việc tài khoản WB của Tiêu Mặc bị phơi bày, vụ bắt nạt năm đó đột nhiên bắt đầu đảo ngược.
Những người đã từng tham gia vào vụ bắt nạt năm đó, bị cư dân mạng chỉ trích, lúc này lại lợi dụng dư luận để tung tin đồn về tôi.
Nói rằng tôi đã xen vào tình cảm của hai người khi còn học trung học, vụ bắt nạt được gọi là năm đó thực ra là do tôi bịa đặt để gây chú ý, tạo dựng hình tượng.
Những lời chỉ trích, chửi bới, gần như muốn đánh gục tôi.
Nhưng lúc này, tôi lại không còn chút sức lực hay tinh thần nào để thanh minh.
Tại sao lại trở thành như vậy?
Tôi nhìn vào những dòng trạng thái trong tài khoản phụ của Tiêu Mặc mà cư dân mạng đào ra, tôi rất muốn tìm ra manh mối chứng minh chủ nhân của tài khoản này không phải là anh ta.
Nhưng tất cả đều vô ích.
Mười một năm quen biết, tôi quá hiểu giọng điệu của Tiêu Mặc khi nói chuyện, kể cả những dòng anh ta đăng trên Weibo, từng câu từng chữ đối thoại với Như Hạ thời trung học, đều chứng minh thân phận của anh ta.
Thật nực cười!
Anh ta nói, anh ta cảm thấy Như Hạ không giống với tất cả những cô gái khác bên cạnh anh ta, anh ta nói cô ấy táo bạo nhưng lại tinh tế, nói cô ấy kiêu ngạo nhưng lại nhạy cảm.
Từng câu từng chữ của anh ta đều tràn ngập tình yêu nồng cháy dành cho Như Hạ, ngay cả từng ánh mắt, từng biểu cảm, từng nụ cười của Như Hạ khi nhìn anh ta, anh ta đều nhớ vô cùng rõ ràng.
Anh ta nói rằng điều hối hận nhất trong cuộc đời này của anh ta, chính là đã từ chối lời tỏ tình của Như Hạ.
Nhưng lại kiên quyết không nhắc đến, sau khi anh ta từ chối lời tỏ tình, là ai đã tức giận chặn anh ta ở trong ngõ, lại là ai không thể nhìn nổi hành động của Như Hạ, đã tốt bụng báo cảnh sát giúp anh ta.
Lại là ai, vì anh ta mà đắc tội với Như Hạ, thay anh ta chịu đựng cơn thịnh nộ của Như Hạ trong suốt hai năm.
Thế nên mười một năm bên tôi, anh ta chỉ muốn chuộc tội cho Như Hạ.
Hóa ra những năm qua, tất cả nỗi đau, tất cả sự cảm động, tất cả sự hy sinh của tôi, đều là một trò cười!
Một ngày trước khi Tiêu Mặc tự sát, anh ta đã đăng bài WB cuối cùng trên tài khoản phụ của mình.
[Tôi dùng mạng sống của mình để trả thù cho em, nếu được làm lại lần nữa, tôi chắc chắn sẽ không do dự mà tiến về phía em.]
Đồ điên! Chết cũng đáng!
Nếu được làm lại lần nữa, tôi thề là tôi sẽ không trở thành khán giả trong vở kịch độc diễn của hai người.
Kẻ bạo hành với kẻ bị bạo hành, hai người tốt nhất là khóa chặt lấy nhau đi!