Bốn Mùa Chờ Anh
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Bốn Mùa Chờ Anh
Người người đều biết, trong mắt Tống Chiết, Ôn Nghê chỉ là một thiểm cẩu thế thân.
Bản thân Ôn Nghê dường như cũng không quan tâm, vẫn ngoan ngoãn nghe lời hắn, hắn nói gì thì nghe nấy.
Người khác cho rằng cô yêu Tống Chiết đến thảm rồi...
Mãi cho đến khi Giang Thán xuất hiện.
Chỉ trong chớp mắt, cô thu hồi lại tất cả sự yêu thương của mình, kéo tay Giang Thán cười rất dịu dàng.
Cuối cùng hắn cũng nổi điên lao đến trước mặt hai người, nhưng Ôn Nghê lại đứng chắn trước mặt người đàn ông kia, vẻ mặt vô cùng đề phòng...
“Ôn Nghê, em không công bằng.”
“Anh Tống, người khác không biết, nhưng trong lòng anh chắc biết rất rõ, từ trước đến nay tôi là một người rất bao che khuyết điểm cho người nhà.”
“Đừng nói là Giang Thán đánh anh.” Cô khinh thường cười, đuôi mắt hơi cong lên, môi đỏ khẽ nâng: “Cho dù hôm nay anh ấy có đánh chết anh, tôi cũng sẽ nhanh chóng tìm luật sư tốt nhất biện hộ cho anh ấy chứ không phải đi tổ chức đám ma cho anh đâu.”