Bí Ẩn Sư Tử Đá - Chương 4
14
Tôi quay về phòng, cố nén xuống cảm giác đau đớn, đồng ý lời mời kết bạn của Người Rảnh Rỗi.
Cũng kể lại chi tiết chuyện vừa mới xảy ra cho Người Rảnh Rỗi nghe.
Người Rảnh Rỗi: 【Quả nhiên! Dù sao, sư tử đá cũng có công dụng trấn áp tà ma. Ngay từ đầu, tôi không kêu cô đem sư tử đá đi chỗ khác là do hồn vía của cô bây giờ không được ổn định, tôi sợ cô sẽ không chạm vào sư tử đá được. Nếu tuỳ tiện hành động thì còn có thể bị người luyện âm trạch nhìn thấy manh mối.】
Người Rảnh Rỗi: 【Bây giờ cô nhanh chóng tìm người lặng lẽ đem cặp sư tử đá này đặt ở chỗ khác đi. Trước tiên cứ để cho âm khí trong nhà tiêu tan bớt đã. Làm như vậy hẳn là có thể kéo dài thêm chút thời gian cho cô.】
Tôi nhìn vào màn hình di động, bây giờ đã là 11 giờ rưỡi tối.
Tìm người đến đem nó đi đã không còn kịp nữa rồi.
Giữa Triệu Bình Bình và Trương Tiểu Muội, tôi vẫn không thể xác định được là ai muốn hại chết tôi.
Tôi bỗng dưng nghĩ ra một người phù hợp để được chọn –
Tiểu Vương quản lý chung cư.
Tôi nhanh chóng đồng ý lời mời kết bạn của cậu ta.
Vì tranh thủ thời gian, tôi trực tiếp gọi điện thoại cho cậu ta.
Nhưng màn hình vẫn luôn hiển thị là đầu dây bên kia đang bận.
Tôi gọi liên tục 7-8 lần, cuối cùng đầu dây bên kia mới bắt máy.
Còn không chờ cậu ta kịp mở miệng, tôi đã vội vàng nói: “Tiểu Vương, tôi nhờ cậu chuyện này một chút. Phiền cậu nhanh chóng lên nhà cửa tôi, đem cặp sư tử đá đặt trước cửa nhà tôi mang đi chỗ khác. Trước mắt cứ tìm một căn phòng trống không có ai ở rồi để tạm vào đó, sáng mai tôi sẽ tìm người xử lý chuyện này.”
Giọng nói của Tiểu Vương không giấu được sự kinh ngạc: “Cô Lâm, cô làm vậy là vì chuyện lừa đảo ban nãy trong nhóm chat hả? Cô không cần lo lắng quá……”
Tôi mất kiên nhẫn mà cắt ngang lời cậu ta: “Có chuyện gì thì lát nữa nói sau, cậu cứ lên đây đem nó đi chỗ khác trước đã.”
“Được rồi, tôi sẽ lên ngay lập tức.”
Tôi cảm ơn Tiểu Vương, sau đó cúp máy.
Ngay lúc tôi đang nôn nóng đi qua đi lại trong phòng thì điện thoại lại liên tục rung lên mấy lần.
Vốn dĩ, tôi cho rằng đó là tin nhắn mà Người Rảnh Rỗi gửi cho tôi.
Nhưng không ngờ người gửi lại là Tiểu Vương quản lý chung cư.
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Cô Lâm, tôi suy nghĩ một chút, cuối cùng cảm thấy vẫn nên nói cho cô biết chuyện này. Người có tên là Người Rảnh Rỗi kia đúng là một kẻ lừa đảo.】
15
Anh ta gửi cho tôi một bức ảnh.
Là lịch sử trò chuyện ban nãy của Người Rảnh Rỗi trong nhóm cư dân.
Nhưng trong hình mà Tiểu Vương gửi đến, tên của Người Rảnh Rỗi lại là “Cô Ngô 1801”.
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Có phải là cô Ngô ở căn 1801 đối diện nhà cô từng gọi điện thoại cho cô, dặn cô hãy đem sư tử đá đi chỗ khác hay không?】
Tôi: 【Đúng vậy, tôi còn nhớ rõ là khi đó cô ấy dùng sim giả. Cô ấy phải gọi rất nhiều lần tôi mới bắt máy, nào ngờ vừa nhấc máy đã nghe thấy cô ấy hùng hùng hổ hổ nói cặp sư tử đá cao 10cm đặt trước cửa nhà tôi làm cô ấy sợ đến mức hồn xiêu phách lạc! Tôi nhất quyết không chịu!】
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Lúc đó, cô ấy cũng gọi điện thoại cho tôi, tôi kết bạn WeChat với cô ấy nên đã lưu tên cô ấy lại.】
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Mọi người không kết bạn với cô ấy, cho nên khi nhìn tên cô ấy trong nhóm chat WeChat sẽ thấy hiển thị là “Người Rảnh Rỗi”, mà bên phía tôi sẽ hiển thị cái tên mà tôi đã lưu cho cô ấy.】
Tôi: 【Người Rảnh Rỗi là cô Ngô ở căn 1801 đối diện tôi?】
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Thật ra lúc mới phát hiện, tôi cũng dở khóc dở cười, không biết vì sao cô Ngô phải lừa cô trong nhóm cư dân. Bây giờ, nửa đêm cô kêu tôi đem sư tử đá đi chỗ khác, hình như tôi cũng hiểu được phần nào rồi……】
Tôi: 【Ý của anh là, cô ấy làm ầm ĩ như vậy chỉ là để trả thù việc tôi không chịu đem sư tử đá đi chỗ khác?】
Tiểu Vương quản lý chung cư không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi mà lại liên tục gửi cho tôi hai bức ảnh.
Một bức là ảnh chụp lọ tinh dầu giống hệt lọ tinh dầu trong nhà tôi.
Một bức khác là ảnh chụp đồng tiền được đặt trên bệ cửa sổ.
Nhưng cách trang trí nhà cửa trong bức ảnh này rõ ràng không phải là nhà tôi.
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Đây là ảnh chụp trong nhà của hộ cư dân 1702 ngay tầng dưới.】
Tôi vội vàng hỏi: 【Sao trong nhà anh ta cũng có những thứ này vậy?】
Tiểu Vương xóa xóa gõ gõ suốt nửa buổi, cuối cùng lại gửi cho tôi hai tin nhắn thoại.
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Chung cư này của chúng tôi, từ tầng 17 đến tầng 19 đều có những thứ này. Cho nên, cô Ngô ở đối diện cô mới biết trong nhà cô cũng có những thứ này!】
Tiểu Vương quản lý chung cư: 【Về phần vì sao 3 tầng này đều có những thứ này, tôi cũng từng hỏi cấp trên của mình, nhưng cấp trên dặn tôi đừng hỏi nhiều như vậy.】
16
“Cốc cốc cốc!”
“Reng reng!”
Tiếng đập cửa và tiếng chuông thông báo tin nhắn WeChat vang lên cùng lúc.
Tôi cúi đầu nhìn vào màn hình điện thoại, Người Rảnh Rỗi đã gửi hai tin nhắn cho tôi.
Người Rảnh Rỗi: 【Nếu cô gọi cho Tiểu Vương quản lý chung cư đến lấy cặp sư tử đá thì để cậu ta lấy xong rồi đi ngay lập tức. Tôi vẫn cảm thấy cậu ta có gì đó không ổn.】
Người Rảnh Rỗi: 【Trước khi đi công tác, vì tập thể dục nên tôi luôn đi thang bộ lên nhà. Tôi từng nhìn thấy cậu ta ở cầu thang mấy lần, cậu ta đang nói chuyện với nữ sinh nhỏ con trong nhà cô.】
Nữ sinh nhỏ con?
Tôi và Triệu Bình Bình đều cao 1 mét 7, Trương Tiểu Muội chỉ cao khoảng 1 mét 5.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của Tiểu Vương quản lý chung cư: “Cô Lâm, tôi đã đến rồi.”
Tôi thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì Trương Tiểu Muội đã không biết từ đâu mà xuất hiện, duỗi tay tính mở cửa.
Tôi đột ngột giữ chặt tay em ấy, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Em đang làm gì vậy?”
Hình như Trương Tiểu Muội bị giật mình bởi hành động của tôi, trợn tròn mắt.
Em ấy do dự mà nói: “Ban nãy lúc em đi tắm, hình như máy nước nóng có chút vấn đề, cho nên em mới gọi Tiểu Vương quản lý chung cư lên đây kiểm tra thử, sợ chút nữa các chị đi tắm sẽ gặp nguy hiểm……”
Tôi cố gắng nặn ra một nụ cười: “Hôm nay trễ quá rồi, ngày mai gọi kỹ thuật tòa nhà lên sửa sau.”
Trương Tiểu Muội gật đầu, đứng cách cửa hô to: “Tiểu Vương, sáng mai anh hãy quay lại đây!”
Tiểu Vương quản lý chung cư dường như có chút do dự: “Cô Lâm, còn muốn đem đồ trước cửa đi nữa không?”
Tôi suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Đem đi đi!”
Theo lời của Tiểu Vương quản lý chung cư, nếu như 1801 giả thành Người Rảnh Rỗi để trả thù tôi.
Dời sư tử đá đi, tôi cũng chỉ mất mặt.
Nhưng nếu những lời Người Rảnh Rỗi nói là thật, vậy thì dời sư tử đá đi thật sự có thể cứu tôi một mạng.
Cái nào nặng, cái nào nhẹ, vừa nhìn đã biết rồi.
Nhưng tôi vừa dứt lời thì một giọng nói vội vã vang lên.
“Khoan đã!”
“Cậu muốn mang thứ gì đi vậy?”
Tôi quay đầu lại, theo bản năng mà nhìn về phía người vừa lên tiếng. Triệu Bình Bình vừa mới lao từ trong phòng ra.
17
Tôi nhanh chóng lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Vương.
【Mang cả rác ngay trước cửa nhà đi nữa!】
Tôi nở nụ cười, quay đầu lại bèn nghiêng người ôm lấy cánh tay của Triệu Bình Bình: “Ban nãy Tiểu Muội gọi Tiểu Vương quản lý chung cư đến sửa chữa, tớ nhờ cậu ta tiện tay thì mang túi rác đi vứt luôn.”
Nhưng Triệu Bình Bình lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, cô ấy đẩy tôi ra rồi đột ngột mở cửa ra.
Trùng hợp nhìn thấy cảnh Tiểu Vương đanh tính đem cặp sư tử đá đi.
“Đừng chạm vào nó!”
Động tác của Tiểu Vương khựng lại, cậu ta ngước lên nhìn tôi như muốn trưng cầu ý kiến.
Triệu Bình Bình cũng quay đầu nhìn về phía tôi, thở dài mà nói: “Nguyệt Nguyệt, là cô Ngô ở căn 1801 lại đến tìm cậu hả?”
Thấy tôi không nói lời nào, Triệu Bình Bình lại ném ra một quả bom kinh thiên động địa khác.
“Nhưng cô Ngô ở căn 1801 đã chết 3 năm rồi.”
Cô ấy đưa điện thoại cho tôi, trên màn hình điện thoại là một bài báo.
Báo chí đăng tin, có một cô gái họ Ngô bị bạn thân và chồng phản bội, trong lúc xúc động đã nhảy xuống từ tầng 18.
Tuy trên báo không nói là chung cư nào, nhưng tôi vừa liếc mắt nhìn một cái đã biết đây là tòa chung cư mà tôi đang sinh sống.
Bởi vì việc phủ xanh trong chung cư chúng tôi rất đặc biệt nên khi đó, chủ đầu tư còn dùng việc phủ xanh này làm mánh khóe marketing để thu hút người mua.
Bên dưới bài báo còn có bình luận từ 3 năm trước.
【Cô gái đáng thương này sống trong tòa nhà số 44 trong chung cư của chúng ta, rất xinh đẹp, thật là đáng tiếc!】
【Trời ạ! Tòa nhà số 44, lại còn là tầng 18, cái này nếu không phải là người mạng cứng thì chắc chắn không thể khống chế được.】
【Tra nam tiện nữ ngoại tình chết hết đi!】
Triệu Bình Bình nghiêm túc mà nói: “Lần đầu tiên cô Ngô đi tìm cậu, tớ đã cảm thấy rất kỳ lạ. Mỗi tầng trong chung cư của chúng ta chỉ có hai hộ gia đình, hơn nữa cũng không được sắp xếp nằm đối diện nhau. Dựa theo bố cục của chung cư, nhà cô Ngô là căn 1801 sẽ gần thang máy hơn, khi đi lên đi xuống cũng không cần phải đi ngang qua cửa nhà chúng ta.”
“Nếu đã như vậy thì trong tình huống như thế nào mà cô Ngô lại có thể bị sư tử đá dọa cho sợ đến mức hồn xiêu phách lạc được?”
“Mới đầu, tớ còn tưởng cô Ngô là biến thái, rình rập nhìn chúng ta qua khe cửa nên mới bị sư tử đá dọa sợ. Mãi cho đến khi tớ tra được thông tin cô Ngô đã chết do nhảy lầu, tớ mới hiểu ra!”
Biểu cảm trên khuôn mặt của Trương Tiểu Muội dần dần cứng đờ lại: “Ý của chị là, cô Ngô úp mặt xuống để di chuyển nên mới bị sư tử đá dọa sợ đến mức nhảy dựng lên……”
Tôi kinh hoảng không thôi, trái tim đập nhanh liên hồi, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực: “Có khi nào là căn 1801 đó đã được bán cho người khác rồi hay không?”
Triệu Bình Bình lắc đầu: “Tiền Lệ trong lớp chúng ta hiện đang công tác trong Chi cục Quản lý đất đai, tớ đã nhờ cậu ấy tra giúp rồi, căn hộ 1801 này chưa từng có giao dịch gì cả. Tớ cũng hỏi Tiểu Vương rồi, 1801 chưa từng thanh toán tiền điện nước.”
Tiểu Vương quản lý chung cư cũng sợ hãi đến mức hai chân run rẩy không ngừng: “Chẳng trách sao mỗi một căn hộ từ tầng 17 đến tầng 19 đều có đồng tiền và tinh dầu, chắc chắn là bên phía ban quản lý đã tìm cao nhân bày trận.”
Tôi nhanh chóng hỏi cậu ta: “Cậu đã gặp cô Ngô ở căn 1801 bao giờ chưa?”
Cậu ấy lắc đầu: “Tôi chỉ mới làm ở đây 3 tháng, chỉ có WeChat của cô Ngô. Cô ấy nói cô ấy bình thường cô ấy sống ở chỗ khác, lâu lắm mới về đây một lần. Cho nên, tôi chưa từng hoài nghi……”
Tôi nhìn sang phía Triệu Bình Bình, lẩm bẩm nói: “Vậy còn cặp sư tử đá nhỏ này……”
“Sư tử đá vốn dĩ có tác dụng trấn áp tà ma, cô Ngô trăm phương ngàn kế muốn cậu dời sư tử đá đi chỗ khác, tớ nghĩ cô ấy muốn xâm nhập vào nhà của chúng ta.” Triệu Bình Bình nhìn tôi bằng ánh mắt nặng nề, “Bà nội tớ nói, loại người chết vì tự sát như cô Ngô, trong vòng 3 năm nhất định phải tìm ra một kẻ chết thay thì mới có thể đi đầu thai được. Hơn nữa, ngày sinh nhật và địa điểm cũng phải trùng khớp, ngay cả cách chết cũng phải giống nhau. Chỉ có như vậy mới có thể giấu diếm được điện Diêm Vương.”
Triệu Bình Bình thở dài một hơi: “Nguyệt Nguyệt, sinh nhật của cậu và cô ta là cùng một ngày. Tớ nghi ngờ cô ta muốn nhập vào cơ thể của cậu, sau đó dùng cơ thể của cậu để nhảy lầu……”
Tôi hoàn toàn sững sờ.
Triệu Bình Bình nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của tôi: “Nguyệt Nguyệt, cậu không cần phải sợ. Bà nội tớ nói chỉ cần không dời sư tử đá đi chỗ khác thì dù có thế nào cô ta cũng không thể vào đây được. Tớ đã tính thời gian cô ta tìm kẻ chết thay, chỉ cần gắng gượng qua đêm nay, hồn phách của cô ta sẽ hóa thành tro bụi. Đêm nay tớ sẽ ngủ chung với cậu, chỉ cần có tớ ở đây, tớ chắc chắn sẽ không để cậu bị tổn thương.”
Tôi từng gặp bà nội của Triệu Bình Bình một lần, đó là khi khai giảng năm 4 đại học.
Bà ấy đã để lại cho tôi ấn tượng cực kỳ sâu sắc.
Bởi vì trên người bà ấy luôn thoang thoảng một mùi rất kỳ quặc. Mỗi khi bà ấy nhìn tôi bằng đôi mắt đục ngầu kia, tôi đều cảm thấy sợ hãi.
Nhưng dường như bà ấy rất am hiểu những chuyện tâm linh như thế này.
Mỗi khi những đứa trẻ trong thôn bị hoảng sợ sau khi gặp chuyện gì thì đều đi tìm bà nội của Triệu Bình Bình để kiểm tra.