Bạn Trai Tôi Là Long Vương Đông Hải - Chương 6: Ngoại Truyện - Lôi Công
Tôi là Lôi Công, một mỹ nam tử cứ mỗi lần xuất hiện là trời đất rung chuyển, sấm sét khắp nơi.
Tôi có một người bạn thân là Long Vương Ngao Tuyên, chúng tôi cùng nhau lớn lên, cùng nhau làm mưa làm gió.
Nhưng tôi không ngờ rằng, hắn lại là một kẻ yêu đương não tàn!
1.
Hôm đó, sau khi làm mưa xong, hắn nói bản thân cảm thấy khó chịu, khả năng sắp hóa hình.
Tộc rồng bọn họ, cứ mấy chục năm lại hóa hình một lần, thực chất là lột xác.
Quá trình này khá đau khổ, nhưng mỗi lần sau khi lột xác đều sẽ lớn lên một chút, vừa đau đớn lại vừa vui vẻ.
Ngao Tuyên tên này có chút ám ảnh vẻ hào quang thần tượng, hắn nói bản thân hóa hình không đẹp, vì vậy lúc nào cũng trốn đi một mình.
Tôi đây cũng vô cùng thấu hiểu, bình thường cũng sẽ không làm phiền hắn.
Không ngờ lần này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ chợp mắt một cái, một con sóng lớn đã cuốn hắn vào bờ.
Khi tôi biết tin thì hắn đã hóa hình xong, trở về rồi.
Khi gặp lại hắn, hắn đang ngồi cười ngớ ngẩn như tên ngốc trong điện Long Vương.
“Ngao Tuyên, cậu không sao đấy chứ?”
“Tôi không sao, tôi cảm thấy tuyệt lắm!”
Tôi không biết nói gì, cảm giác như hắn không chỉ lột xác đổi vỏ và đến não cũng đổi luôn rồi.
2.
Ngao Tuyên nói, hắn gặp một cô gái người phàm, được cô gái đó cứu.
Tôi giải thích với hắn, nếu một cô gái người phàm yêu hắn, cô ấy nhất định sẽ không đá hắn xuống biển.
Hắn không nghe: “Cậu nói dối!”
“Tôi nghe thấy điều ước sinh nhật của cô ấy rồi, cô ấy nói muốn có một bạn trai đẹp trai, giàu có dễ bảo, chẳng phải chính là tôi đó sao?” Ngao Tuyên nói như đinh đóng cột: “Cô ấy chắc chắn đã yêu tôi rồi!”
Chết tiệt! Yêu đương não tàn quả là một căn bệnh nan y!
3.
Gần đây, Ngao Tuyên yêu đương qua mạng, lúc nào cũng dán mắt vào điện thoại, tôi muốn gửi hắn đến trại cai nghiện mạng.
“Cậu không thể làm xong việc rồi mới trả lời tin nhắn à?”
“Không được, Thư cục cưng sẽ tức giận.”
“Không phải chữ đại ca? Cậu nghiêm túc đấy à?”
Mặt Ngao Tuyên đỏ bừng, ấp úng nói: “Tộc rồng chúng ta, cả đời chỉ có thể rung động một lần.”
Tôi cười nhạt, cậu ta lừa ai vậy? Tộc rồng các cậu còn thiếu tra nam chắc?
Ngao Tuyên nói: “Đó là vì bọn họ chọn ép hôn, ép hôn nên mới ra cơ sự đó!”
4.
Tôi phát hiện ra, sau khi yêu đương, Ngao Tuyên bắt đầu có bí mật rồi.
Gần đây trời mưa rất nhiều, chắc chắn là do hắn gây ra, lại còn không thèm gọi tôi đi cùng.
Là anh em tốt, tôi phải đi xem hắn đang làm gì!
5.
Nói thật, tôi rất ghét đến nhân gian.
Gần đây, Thiên đình cải cách, nói rằng thần tiên không được vi phạm luật pháp cơ bản của nhân gian.
Không được phép biến mất hoặc bay lượn ở những nơi có camera và vệ tinh; nếu phá hủy tài sản của con người thì phải bồi thường theo giá thị trường; nếu người phàm hỏi về thân phận thì phải che giấu, không được phá vỡ nhận thức khoa học của loài người…
Lần trước, tôi định đi đến thành phố khác để làm phép, nhưng lại kẹt xe giờ cao điểm, không mua được vé máy bay, đành phải tự mình bay qua. Kết quả lại bị chụp ảnh đăng lên hot search!
Bọn họ còn nói tôi là con dơi khổng lồ!
Tôi đây thế mà đến Dương Tiễn cũng không bằng, ít nhất hắn còn có thể cưỡi chó!
Vì thế, tôi đã bị phạt rất nhiều tiền, khoảng thời gian đó tôi chỉ muốn đến Nam Thiên Môn ngồi xổm, cầm nồi Lôi Công đi xin ăn.
6.
Vừa đến thành phố, Ngao Tuyên đã tìm thấy tôi.
Tình anh em của chúng tôi đậm sâu hơn cả biển, tôi vừa mới đến hắn đã tới tìm tôi!
Không phải nhiều lời, người anh em!
7.
Clm!!! Tôi muốn tuyệt giao với Ngao Tuyên!
Cậu ta nói: “Tôi muốn đấu với cậu một trận công bằng, không sử dụng phép thuật, chỉ là cuộc chiến giữa những người đàn ông thực thụ!”
Tôi tin cậu ta, còn tự phong ấn pháp lực của mình lại.
Không ngờ hắn lại đột nhiên tấn công, lấy trộm mất nồi Lôi Công của tôi, dùng dây xích trói tôi lại rồi ném tôi xuống gầm cầu.
“Người anh em, tôi không muốn phải rời xa Thư cục cưng, thiệt thòi cho cậu rồi!”
Cái gì cơ? Tôi cũng có bảo cậu phải rời xa Thư cục cưng đâu?
Cậu quay lại đây ngay cho tôi!!!
8.
Ngao Tuyên không quay lại, mưa lạnh tạt vào mặt tôi. Hừ, nam nhân, đúng là không đáng tin cậy.
9.
Nhân viên đội quản lý đô thị đến, nói hiện tại đang xây dựng cảnh quan đô thị, không cho phép ngủ dưới gầm cầu.
Hắn ta còn đưa cho tôi điếu thuốc: “Anh bạn, trời mưa to thế này, tôi tìm cho anh một chỗ để ở nhé?”
Tôi nhờ hắn cởi trói cho tôi, sau đó chạy thật nhanh đến miếu Lôi Công.
Tôi trốn, hắn đuổi, tôi có cánh nhưng lại không thể bay.
10.
Trước miếu Lôi Công, tôi phá bỏ phong ấn, biến mất trước mặt người đàn ông đó.
Tôi không thể giải thích cho hắn ta, chỉ có thể chịu hình thức phạt tiền, nợ nhiều một chút cũng không sao.
Thôi nào, chủ yếu là vì Ngao Tuyên đã ném chứng minh thư của tôi đi mất, bây giờ tôi đã là người vô gia cư, chỉ có thể lượn qua lượn lại mà thôi.
11.
Tôi biết rồi! Ngao Tuyên là một não tàn, cậu ta dùng nồi Lôi Công của tôi để nấu ăn cho người yêu.
Ngao Tuyên đã trộm lễ vật đính hôn đưa cho người phàm đó, thật muốn đánh chết hắn.
Tộc rồng chúng tôi, nếu muốn kết hôn với người phàm thì phải chịu hình phạt rút gân lột xương, tôi thấy cậu ta đúng là muốn chết rồi.
12.
Người phụ nữ của Ngao Tuyên bị bắt cóc.
Quái lạ, thế mà lại có người dám bắt cóc vợ của thần tiên.
Tôi cùng hắn đi cứu người, còn khuyên hắn đừng động thủ với người phàm.
“Cậu không nhớ Dương Tiễn và con chó của hắn ta à? Bây giờ Dương Tiễn vẫn bị nhốt dưới núi, còn Hao Thiên Khuyển bị phạt làm chó hoang mười đời đấy, cậu đừng có mà đi theo vết xe đổ của hắn ta!”
“Tôi không hiểu, tại sao các cậu cứ nhất quyết phải yêu đương?”
“Càng không hiểu tại sao các cậu lại chọn loại tình yêu có độ khó cao như kiểu giữa thần tiên với người phàm nữa?”
13,
“Nếu Ngao Tuyên nghe lời thì đã không phải chịu kết cục như vậy rồi.”
Khi cậu ta bị nhốt trong ngục tối của Long cung với tội danh làm hại người phàm, tôi có đến thăm mấy lần.
May mắn là Long cung không thuộc quyền quản lý của Thiên đình, vì vậy chỉ bị nhốt vài năm là được thả.
Tôi ngồi bên ngoài nhìn hắn: “Cậu hãy nghĩ thoáng ra, vài năm nữa là sẽ được thả thôi.” Hắn lắc đầu: “Không được, nếu tôi không ra ngoài, Thư cục cưng sẽ đợi tôi.”
Tôi thay mặt hắn lên thăm cô gái đó, cô ấy sống khá tốt, còn sinh cho hắn một đứa con trai.
Tôi nghĩ, Long cung có thể sẽ vì đứa trẻ đó mà mở lòng khoan dung.
“Vợ của cậu sống rất tốt, bây giờ cô ấy là góa phụ, cô ấy nói rằng đã chết, hiện tại đang sống cùng con trai.”
“Con trai cậu đã biết nói rồi, toàn bộ tài sản của cậu đều để lại cho cô ấy, sống rất hạnh phúc.”
14.
Ngao Tuyên đã điên rồi, các trưởng lão Long cung nói có thể chấp nhận người phụ nữ của hắn, chỉ cần thay tim đổi phổi là được, sau này hai mẹ con mẹ con cô ấy sẽ có chỗ đứng ở Long cung.
Ngao Tuyên nói rằng vợ hắn sợ đau, không thể chịu được nỗi đau đó, vì vậy, cậu ta sẵn sàng từ bỏ ngôi vị.
Nếu một Long Vương từ bỏ ngôi vị trước thời hạn, kẻ đó sẽ phải chịu rút gân lột xương.
Cách đây mấy năm, có một vị Tam thái tử ở Đông Hải bị mất gân rồng, đến bây giờ vẫn còn bệnh tật đầy mình.
“Cậu đã nghĩ kỹ chưa, sau khi rút gân lột xương, cậu sẽ trở thành người phàm.”
15.
Ngao Tuyên vội vã chịu hình phạt, thậm chí còn không kịp nghỉ ngơi đã lên bờ.
Nhìn thấy cảnh đó, tôi cảm thấy rất đau lòng.
Chúng tôi là anh em, sau này nếu cuộc sống của hắn ở nhân gian khó khăn, tôi chắc chắn sẽ giúp đỡ.
Ngao Tuyên nói: “Không cần đâu, cậu sau này đừng tiêu tiền hoang phí nữa là tôi yên tâm rồi.”
?
Thôi được rồi, chúng ta tốt nhất vẫn nên đừng gặp nhau nữa thì hơn.
16.
Tôi không hiểu nổi Ngao Tuyên, vì vậy liền quyết định đi thăm Dương Tiễn dưới núi hỏi xem hắn ta nghĩ gì.
Dương Tiễn thì ít nói lắm, nhưng tôi lại gặp được vợ hắn.
Tôi hỏi cô ấy: “Cô không thấy Ngao Tuyên thật ngốc à?”
“Rõ ràng có thể sống hạnh phúc bên nhau, tại sao lại phải tự mình chịu khổ như vậy?”
Cô ấy mỉm cười, không nói gì.
Cô ấy hỏi tôi: “Lôi Công có người mình thích không?”
Tôi nhìn chiếc nồi Lôi công của mình, thầm nghĩ, tôi thà cả đời sống một mình với cái nồi này còn hơn là phải yêu đương.
“Phụ nữ chỉ làm chậm tốc độ đánh sét của tôi thôi!”
– Hết –