Bạn Trai Cũ Của Tôi Chỉ Nghĩ Đến Chuyện Yêu Đương - Chương 3
Sau khi xuống, các đồng nghiệp đối xử với , một cách kỳ lạ.
Có đồ ăn vặt đồ chơi gì cũng chia cho , ngữ khí quen thuộc thân thiết.
Không giống tin đồn như trong tưởng tượng.
Cứ như thể họ đã biết sẽ xuống từ lâu.
“Chị gái, chị biết em ?”
“A? Không biết mà, thể biết cô là bạn gái cũ trâu bò từng đá Phó tổng chứ.”
“…”
Tin tức trong các công ty lớn truyền nhanh nhỉ.
Ý thức cái gì, chị gái vội vàng vỗ vỗ miệng. “Ôi cái miệng chết tiệt , chỉ bậy bạ thôi.”
Có nên nhỉ, cảm giác mối quan hệ đồng nghiệp hơn tưởng tượng.
Lúc bận rộn, ngoại trừ tiếng gõ bàn phím, bộ tầng làm việc đều an tĩnh tựa như một nhà xác .
Rồi cuối cùng, vẫn là một con cá mặn.
Mọi đều biết đến đây chỉ để lấy giấy chứng nhận thực tập.
Phó Chi Hàn giao nhiệm vụ cụ thể cho , đương nhiên bọn họ khả năng tự ý chủ trương.
Hiện tại thế đạo càng ngày càng khó dò, biết rõ tính tình cá mặn của , căn bản thay đổi những việc .
Sống thư thái là quan trọng nhất.
Con còn cả cuộc đời dài phía , tìm cách sống mà thích.
Cẩn thận hồi tưởng .
Tôi và Phó Chi Hàn quen biết qua một trò chơi.
Khi đó mới tiếp nhận công ty, áp lực đè nặng nên chơi game giải tỏa.
Kết quả còn đụng kẻ gà mờ là .
Trận đấu đó, thua vô cùng thê thảm.
Cộng thêm con gà mờ , càng dịp châm chọc khiêu khích, tấn công một trận.
Tôi: [Xin , hại thua thảm như , là cứ chém một đao luôn .]
Sau đó gửi nhiều quà cho .
Anh để ý đến nữa.
Về , chút thành tựu gì là đều thuận tay chia cho một phần.
[Nè, cho !]
[Cho nữa nè.]
[Cho .]
[Nè…]
Đến cuối cùng.
Anh nhịn : “Rất rảnh ?”
Anh rằng bề bộn nhiều việc, một lần đầu tư tốn mấy chục triệu, mấy trăm triệu, bớt làm phiền .
Tôi tưởng đang khoác lác.
Dù khi đó vẫn còn là một cô sinh viên đại học luôn đau đầu suy nghĩ khi KFC giảm giá ngày thứ năm hàng tuần.
Anh đã ‘phông bạt’ thì cũng ‘phông bạt’ theo.
Tôi mỗi ngày tỉnh chiếc giường rộng năm trăm mét vuông, hơn năm mươi nữ hầu gái gợi cảm chăm sóc chuyện sinh hoạt hàng ngày của , dỗ ăn cơm.
Mà thực tế là chiếc giường đôi trong ký túc xá, hàng ngày tranh giành từng miếng ăn một với đám bạn như lang như hổ.
Chắc là bất ngờ lắm với câu trả lời của , hẳn là cảm thấy trình độ khoác lác của bằng khác.
Sau đó, mỗi buổi sáng, đều nhắn tin cho :
[Tỉnh dậy từ chiếc giường rộng năm trăm mét vuông ?]
Chúng bắt đầu trò chuyện với .
Còn chuyện ăn ý.
Dù cũng là ‘phông bạt’ ai biết .
Sau một thời gian, online nhiều nữa.
Ngay khi cho rằng chúng đã là dưng thì yêu , gặp mặt .
Lúc đó đã dọa sợ.
Quên , lúc chơi acc nam.
Gặp bạn chơi là nam nên quên mất giới tính thực của , vội vàng giải thích: [Xin , là nữ.]
Anh biến mất thật lâu, thật lâu.
Sau ở bên , mới biết Phó Chi Hàn xu hướng tình dục vô cùng bình thường.
Chỉ là cho rằng là con trai, tốn thời gian lâu tự thuyết phục chính , vì tình yêu mà thay đổi.
Sau đó mất nhiều thời gian, cân nhắc nên ở ở .
Thật vất vả mới nghĩ thông suốt thổ lộ.
Kết quả là con gái.
Tình tiết đảo ngược, xu hướng tình dục của giống như la bàn mất khống chế, lập tức tìm thấy phương hướng.
dù vẫn là tổng tài, nhanh đã cưỡng chế xu hướng tình dục của bản thân.
Chúng bắt đầu một tình yêu cuồng nhiệt.
Tôi ngờ rằng là một tổng tài nhiều tiền như thế.
Sau khi xác định quan hệ yêu đương, đối xử với một cách vô điều kiện.
Quần áo, mỹ phẩm, đồ ăn vặt, mua mua mua, tặng tặng tặng.
Lần đầu tiên đến biệt thự cao cấp ở khu nhà giàu , quả thực đã lóa mắt.
Anh còn thờ ơ một câu:
“Đây chỉ là một góc của tảng băng trôi thôi.”
Chết tiệt, một góc của tảng băng trôi.
Để gây sự chú ý, đặc biệt khiêm tốn.
Bạn cùng phòng chỉ biết kết giao với một đàn ông thân phận thần bí, ai nấy còn tưởng rằng là đặc công cấp quốc gia chứ.
Lúc nghỉ học hoặc tiết, mới đến biệt thự của Phó Chi Hàn.
Phó Chi Hàn ở mặt ngoài là sát phạt quả quyết, mà ở nhà chủ động nấu cơm, lau nhà, giặt quần áo.
Thậm chí còn lên kế hoạch ăn uống và nghỉ ngơi hợp lý cho và cả lúc ‘bà dì’ ghé thăm nữa.
Anh giống như một cỗ máy tinh vi, thể xử lý bất cứ chuyện gì, hơn nữa còn làm biết mệt.
Đại khái là ở chung lâu .
Tôi dần dần ý thức sự chênh lệch với Phó Chi Hàn.
Bất luận từ phương diện nào thì đều kém xa quá lớn.
Trên mạng đàn ông như đều thích tình yêu và thế lực ngang .
chỉ là một con cá mặn.
Tôi thích xe đạp, làm thể xứng với lái Maybach mỗi ngày!
Cho nên cố ý làm ầm ĩ từ chút chuyện nhỏ, đề nghị chia tay với .
Anh vốn đang ở nước ngoài bàn chuyện làm ăn, suốt đêm máy bay trở về.
Chặn ở góc tường, đỏ mắt chất vấn .
“Không trả lời WeChat của , điện thoại cũng , tình nguyện tin tưởng em bắt cóc cũng tin rằng em chia tay với .”
Tôi tự coi là phụ nữ xa, lạnh lùng lắc đầu.
“Thật mẫu thích.”
Anh khàn giọng : “Em thích kiểu gì, thể sửa.”
“Không ai cũng thể thay đổi .”
“Ôn Duyệt, trải nghiệm yêu đương lúc của chúng là gì?”
“Coi như trí nhớ của .”
Nhìn vô cùng đau khổ.
Tôi biết từ nhỏ Phó Chi Hàn đều khen ngợi, lòng tự trọng cao.
Sẽ thấp hèn đến nỗi buông bỏ cả tôn nghiêm để cầu mong tái hợp.
Anh ôm ngực, nghiến răng nghiến lợi:
“Em cho rằng rời khỏi em là ? Phó Chi Hàn thiếu gì phụ nữ chỉ, chẳng qua em đáng yêu hơn bọn họ một chút mà thôi.”
Tới nước còn mạnh miệng, khó chịu là giả.
Tôi cũng luyến tiếc .
thay vì ép tách , bằng chủ động rời thì hơn.
Hai tháng , chúng còn liên lạc với nữa.
Cho đến khi sắp nghiệp đại học, cần tìm công ty thực tập.
Công việc hai ngày nghỉ cuối tuần, cần tăng ca quả thật quá khó tìm.
Đầu óc co rút, liền gửi sơ yếu lý lịch cho Phó Chi Hàn.
Tôi biết như lắm.
nếu đã làm một phụ nữ xa thì làm cho trót.
Vốn ôm hy vọng quá lớn.
Kết quả là thực sự bảo đến công ty làm việc.
…
Thế nhưng hiểu đây chỉ là tạm thời, vốn thuộc về nơi .
Đi làm chỉ để lấy giấy chứng nhận thực tập mà thôi.
Tốt nghiệp đại học xong về quê kế thừa trại nuôi gà, sống cuộc sống tự do tự tại mới là lựa chọn của .
Ba từng : “Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là biết thực sự gì.”
So với hao tổn sức khỏe thân thể để của cải, càng cuộc sống tự do tự tại hơn.
Không đói chết là .
Phó Chi Hàn là tổng giám đốc công ty, mạnh mẽ vang dội, phong cách của vốn phù hợp với gia huấn nhà .
Anh là quản lý một công ty lớn, còn sẽ là chăn nuôi hàng ngàn con gà.
Anh đàm luận thương giới lừa gạt, bán gà xong là đóng cửa ngủ.
Chung quy vốn là cùng một thế giới với .
Chờ đến khi thời gian thực tập kết thúc, chúng sẽ giống như hai đường thẳng song song, còn gặp nữa.
Sau một tuần yên ắng ở tầng .
Hôm nay đang tranh thủ lúc rảnh rỗi tán gẫu với chị gái ở bên cạnh.
Điện thoại di động tin nhắn tới.
Phó Chi Hàn: [Nếu trở về cũng .]
[Không .]
Gửi tin nhắn xong, để điện thoại di động xuống, tiếp tục tán gẫu với chị gái bên cạnh.
Mấy ngày kế tiếp, áp lực trong công ty tăng cao, lúc họp, Phó Chi Hàn thường xuyên nổi giận.
Các nhân viên mặt sang , dám thở mạnh.
Chỉ khi ở đây, mới thể đổi lấy một thoáng bình an.
Sau đó các vị lãnh đạo cấp cao noi theo, mỗi lần họp đều mang theo.
Tôi giống như là một lọ thuốc bình an, trấn áp sếp lớn tùy thời thể tức giận.
Qua vài ngày, công ty một thực tập sinh tên Tiểu Lý tới.
So với con cá mặn như , Tiểu Lý là sinh viên tài năng hàng thật giá thật, danh chính ngôn thuận thông qua năng lực của bản thân để làm ở công ty.
Năng lực xuất chúng, còn nhiều tiềm năng khai phá.
Bởi vì chỉ hai thực tập sinh nên chúng cũng đề tài chung để chuyện.
Hắn chủ động chào hỏi: “Chào cô, cô học trường nào?”
Được , kỳ thật cũng nhiều đề tài chung cho lắm.
Sau khi xong trường học của , như điều suy nghĩ: “Công ty khó , còn nhiều năm kinh nghiệm làm việc, dựa kinh nghiệm thực tập ở nhà máy lớn mới đây, nếu kinh nghiệm thực tập mà còn thể …”
Ánh mắt trở nên sùng bái, xưng hô chợt thay đổi.
“Vậy tiền bối , chắc là chị năng lực làm việc vượt qua thử thách nhỉ!”
Tôi: “…”
Không, chỉ làm một con cá mặn mà thôi.
Để học tập kinh nghiệm của , mỗi ngày Tiểu Lý đều mang đồ ăn vặt cho , quan hệ với .
Trong mắt tràn đầy ham học hỏi, thật sự đành lòng cho biết rằng dựa quan hệ cửa để giấy chứng nhận thực tập.
Khi Tiểu Lý lại tham khảo kinh nghiệm của , còn thuận tiện tặng cho một quả táo.
Tôi run hỏi : “Gần đây cảm thấy lạnh ?”
Tiểu Lý gãi gãi tóc: “Cảm giác , điều hòa hỏng ?”
Dường như linh cảm nào đó, bất giác đầu .
Quả nhiên thấy đàn ông trong góc tối của hành lang.
Trên mặt Phó Chi Hàn bao phủ một tầng mây đen, tầm mắt lạnh như băng dán chặt quả táo trong tay .
Tiểu Lý còn dựa gần hỏi vài vấn đề.
Tôi vội vàng né tránh.
Cũng trả quả táo cho .
Lúc đầu , trong góc đã còn bóng .
Sau đó lượng công việc của Tiểu Lý tăng gấp bội.
Một làm công việc của năm .
Cá mặn sắp nổi nữa .
Tiểu Lý ngốc còn ha hả: “Chắc là công ty công nhận khả năng của , coi như là rèn luyện thêm !”
hôm qua lúc tan tầm, còn chảy máu mũi, còn dậy nổi!
Thành phố nhiều phong ba quá, chắc về quê mở trại nuôi gà thôi.
Tôi đếm ngược đến ngày thực tập kết thúc.
Lúc sắp tan ca, điện thoại vang lên.
Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Phó Chi Hàn từ trong điện thoại truyền đến.
“Lên tầng.”
“Sắp tan ca , Phó tổng việc gì ?”
“Tăng lương.”
“Dạ , lập tức lên đây.”
Tôi tới văn phòng Phó Chi Hàn.
Anh sô pha, cởi âu phục, áo sơ mi trắng bên trong đã cởi bỏ mấy nút áo.
Từ khi bước , nhúc nhích chằm chằm.
Mặt mày vài phần mờ mịt vì men say.
Uống rượu?
Anh mở miệng: “Thích thực tập sinh ?”
“Không thích.”