Anh Mèo Thành Tinh Nhà Tôi - Chương 1
1.
Tôi thức khuya tăng ca ở công ty đến tận 3 giờ sáng mới lê thân thể kiệt sức về nhà.
May mắn thay, khu tôi sống nằm ngay cạnh công ty.
Vừa tới gần tòa nhà.
Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một tia chớp, lại có một cái chớp mắt biến thành ban ngày!?
Tôi kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.
Ầm ầm!
Những hạt mưa to như hạt đậu đập vào mặt tôi.
Giơ tay lau mặt, tôi sợ hãi chạy vội vào tòa nhà.
Chưa tỉnh hồn vỗ ngực một cái.
Má ơi, vừa rồi có chuyện gì vậy?
Muốn tận thế sao!
“Meo.”
Tôi cúi đầu xuống thì phát hiện ra một con mèo Maine Coon màu xám khói đã theo tôi vào thang máy, nó dùng chân kéo ống quần của tôi một cách quen thuộc.
Tôi ngồi xổm xuống.
Nhìn kỹ thì thấy nó rất cao quý, không ngoa khi gọi nó là hoàng tử của tộc mèo.
Đôi mắt màu hổ phách đó trong veo dưới ánh sáng.
“Meo.”
Nó lại hướng về phía tôi kêu một tiếng.
Giây tiếp theo, nó không chút khách khí lẻn đến bên người tôi, an ổn ghé vào bờ vai tôi, nhắm mắt lại và ngay sau đó phát ra một tiếng ngáy nhẹ.
Tôi không dám cử động, chuyện gì đang xảy ra vậy?
“Cô Triệu, đây là mèo của cô nuôi sao? Nhìn đẹp quá!”
Khi thang máy đến tầng nơi tôi ở, vừa vặn anh bảo vệ đang tuần tra, liền lên tiếng chào hỏi với tôi: “Ở khu này tôi chưa thấy ai nuôi mèo đẹp hơn mèo của cô cả”.
Tôi cười vài tiếng, không biết trả lời thế nào.
Vậy là con mèo Maine Coon này không phải bị lạc ở khu nhà tôi?
Bây giờ đã là nửa đêm, tôi buồn ngủ quá, thực sự không có thời gian để tìm hiểu xem con mèo này từ đâu đến.
Nhập mật khẩu và mở cửa để vào nhà.
Tôi nhấc con mèo ra khỏi vai và đặt nó lên ghế dài.
“Bé mèo, tối nay em sẽ ngủ ở đây, nhưng phải ngoan nhé.”
Sau khi vội vàng tắm xong, tôi trực tiếp chìm vào giấc ngủ.
Khi tôi chìm vào giấc ngủ, tôi có cảm giác như đang bị ai đó ôm.
Mở mắt ra—
Trước mắt là một khuôn mặt tuấn tú được phóng đại, lông mi dài buông xuống, tạo thành bóng râm dưới mắt, làn da không tì vết, sống mũi thẳng, đôi môi xinh đẹp, có màu đỏ thẫm quyến rũ, giống như một quả anh đào chín.
Càng nhìn tôi càng thấy anh ấy quen quen.
Đây không phải là thái tử của công ty sao?
“Tôi đang mơ phải không?”
Tôi cẩn thận cố gắng thoát khỏi vòng tay anh ấy.
Không ngờ lại bị anh ôm chặt hơn!
Với đôi mắt ngái ngủ, anh dụi dụi vào cổ tôi.
“Đừng cử động, để anh ôm em ngủ một lát.”
Cmn!
Giấc mơ này quá chân thực!
Tôi dùng sức nhéo mạnh một cái vào cánh tay cơ bắp.
Không đau.
Hóa ra đó là một giấc mơ.
Anh ấy đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt màu hổ phách đó không hài lòng nhìn tôi chằm chằm: “Sao em lại nhéo tôi?”
Tôi cùng anh đối mặt một lúc.
Cơn buồn ngủ không thể giải thích được ập đến, và tôi ngủ ngay lập tức…
2.
Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu nhẹ nhàng vào phòng ngủ.
Tôi choáng váng quay người lại, suýt chút nữa té khỏi giường, sợ đến mức thanh tỉnh lại.
Không đúng!
Người đàn ông ngủ sau lưng tôi không thể là Thái tử gia của công ty được đúng không?
Tôi từ từ quay lại——
Hô, may mắn thay đó chỉ là một giấc mơ.
Nằm đó là con mèo Maine Coon tối qua theo tôi về, nó đang liếm lông, nhưng lại lộ ra biểu tình nhỏ, giống như là đang khinh bỉ tôi?
“Này, sao em lại chạy lên giường của chị?”
“Em còn chưa tắm rửa đi? Nhanh xuống dưới.”
Như không hiểu tiếng người, mèo Maine Coon tiếp tục liếm lông ở đó, thậm chí còn thoải mái duỗi người ra.
Điều này khiến tôi tức giận đến mức đưa tay ra muốn bắt nó!
Chú mèo Maine Coon nhanh nhẹn nhảy lên bàn.
“Meo meo!”
Đây là đang mắng tôi à?
Tôi tức giận trừng nó một chút: “Quên đi, chị đây không so đo với em.”
Tôi gọi món ăn nhanh trên điện thoại.
Tiện thể, thì nhờ cậu ta mua giúp một ít thức ăn đóng hộp cho mèo.
“Đây, ăn đi, ăn no rồi, chờ chút nữa chị đi làm, em cũng đi đi.” Tôi mở hộp đựng thức ăn cho mèo, đặt trước mặt con mèo Maine Coon rồi đưa tay chạm vào đầu nó.
Kết quả, tôi còn chưa kịp chạm vào nó, nó liền chạy đi.
Tôi không nói nên lời, chậc lưỡi: “Không cho chạm thì quên đi:))”
“Chị đây không có thèm.”
Mở cơm đùi gà ra, mùi thơm khiến tôi chảy nước miếng.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động vang lên.
Đó là người quản lí của công ty gọi tới.
Anh ấy yêu cầu tôi lập tức gửi phần tài liệu tối qua cho anh.
Tôi không còn cách nào khác đành bỏ đũa xuống, vào phòng bật máy tính lên.
Khi tôi bước ra lần nữa, tất cả những chiếc đùi gà to và cá mềm trong hộp cơm đều không cánh mà bay!
“Mèo, là em làm đúng không? Có phải là em đã ăn đùi gà của chị đúng không?” Tôi nhìn quanh và cuối cùng tìm thấy con mèo Maine Coon đang phơi nắng bên cửa sổ.
Và bên cạnh đó là một khúc xương gà đã bị gặm!
Tôi kém chút một hơi không thông liền trực tiếp ngất đi.
“Không phải chị đã mua cho em đồ hộp rồi sao, sao em lại ăn đồ của chị?”
“Mèo xấu, chịu chết đi!”
Tôi trái phải nhào tới, suýt chút đập vào tủ nhưng một sợi lông mèo cũng không bắt được, cuối cùng ngã gục xuống ghế sofa, thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi.
Mà nó thì ngồi trong hộc tủ, cao cao tại thượng giống như hoàng đế quan sát tôi.
“Xem như em lợi hại!”
“Meo meo meo.”
“…”
Tôi chỉ có thể chấp nhận số phận của mình và gọi một bữa ăn khác.
Vừa ăn vừa thở phì phò trừng mắt với nó.
Nửa tiếng sau tôi đi làm.
Con mèo Maine Coon không cần tôi gọi, nó liền theo tôi đi ra ngoài.
“Em có thể tìm được nhà của mình đúng không? Nhìn em không giống một con mèo hoang.”
“Meo.”
“Vậy chị xem như em biết đường về nhà nhé.”
“Meo meo.”
Mặc dù chúng tôi không nói cùng một ngôn ngữ nhưng bằng cách nào đó tôi cảm thấy nó hiểu được những gì tôi đang nói.
Nó quay đầu lại, nhảy lên tường và bước những bước đi ưu nhã rời khỏi.
Chỉ có tôi ba bước lại quay đầu một lần.
3.
Khi người bạn thân nhất của tôi nhìn thấy tôi trở về, mặt mũi tràn đầy đau lòng nói: “Hôm nay cậu nên xin nghỉ một ngày. Cơ thể cậu làm sao có thể chịu đựng được nếu cứ như vậy mỗi ngày?”
Tôi xua tay: “Mấu chốt là mỗi lần anh ta đều không phê duyệt, mà trái lại còn mắng tớ.”
“Cho cậu, đây là trà táo đỏ kỷ tử tớ mới pha.”
“Cảm ơn cậu!”
Đứa bạn thân của tôi nhìn xung quanh một chút, vẻ mặt đầy bát quái nói: “Thái tử gia của chúng ta không phải vừa đi du học về sao? Tớ nghe nói tối qua anh ấy không về nhà.”
Tôi chẳng quan tâm đến điều này chút nào, hai tay vẫn gõ bàn phím viết kế hoạch.
Đứa bạn thân chính là rảnh rỗi, cô ấy ríu rít không ngừng.
“Không phải hôm qua chúng ta đều từ xa nhìn thấy sao? Thật đẹp trai! Trong thực tế sờ không được, hi vọng nằm mơ có thể sờ tới.”
“Khụ khụ!”
Tôi trực tiếp bị sặc nước miếng của mình.
Không hiểu sao, tôi nhớ lại giấc mơ đêm qua.
Đó vẫn là một giấc mơ rất thật!
Đứa bạn thân của tôi vỗ nhẹ vào lưng tôi và nói: “Cậu ổn chứ?”
Tôi đương nhiên không thể kể cho con bạn thân về giấc mơ của mình, bởi vì cô ấy chắc chắn sẽ nói rằng tôi yêu thầm thái tử gia hay gì đó.
Không có chút nào ngoài ý muốn, tôi lại tăng ca đến đêm khuya.
Tôi đói bụng bước vào cửa hàng tiện lợi và mua một ít mì oden.
“Meo meo.”
Một chiếc ô tô sang trọng ở trước mặt tôi lái đi.
Con mèo Maine Coon mà tôi thu lưu một đêm đang ngồi trên bàn đối diện với tôi.
Tôi bước tới: “Sao em lại ở đây?”
“Meo.”
Nó động tác gọn gàng mà linh hoạt lẻn đến bờ vai của tôi nằm xuống.
Tôi không nói nên lời.
“Không phải là em lại muốn về nhà cùng chị đi? Vậy chủ nhân của em sẽ không lo lắng chứ?”
Nó không trả lời, như thể nó đã ngủ rồi.
Tất nhiên là tôi không thể để nó ngoài đường được, tôi phải mang nó về nhà.
“Nếu như em muốn lên giường của chị, thì phải đi tắm!”
Thừa dịp nó không để ý, tôi ôm nó dùng vòi sen đem nó xối ướt, nó giận dữ trừng mắt nhìn tôi nhưng không vùng vẫy nữa.
Trong lúc tắm cho nó, tôi chợt thấy tò mò.
“Để chị nhìn xem em là nam hay nữ?”
“Meo meo meo!”
Con mèo Maine Coon giận dữ vùng ra khỏi tay tôi và chạy ra khỏi phòng tắm.
Tôi vội đuổi theo ra ngoài: “Nếu em dám làm loạn phòng của chị, chị nhất định sẽ đuổi em đi!”
Ai biết, nó vậy mà rất thông minh, tự mình tìm tới khăn mặt và cọ cọ vào đó.
Thấy nó rất ngoan, tôi lấy ra máy sấy tóc để giúp nó sấy lông.
Khi tôi tắm xong, con mèo Maine Coon đã nằm sẵn trên giường tôi.
Tôi vén chăn lên nằm xuống, nó liền tự động chui vào trong ngực tôi.
Thế là tôi nhân cơ hội vuốt ve nó.
Lông của nó thực sự mềm mại, cảm giác sờ vào rất tốt!
Mà nó có vẻ rất thích thú, kêu gừ gừ một cách mãn nguyện và vui vẻ.
Tuy nhiên, nó chỉ cho tôi chạm vào khi đang ngủ, thời gian còn lại đề không sờ được!
Thật là một chú mèo nhỏ để cho người ta vừa yêu vừa hận!
Cứ như thế, mỗi sáng khi tôi ra ngoài, nó sẽ theo tôi ra ngoài. Khi tôi về nhà vào ban đêm, tôi luôn có thể nhìn thấy nó ở trước cửa của tòa nhà.
Tôi rất tò mò nó đi đâu mỗi ngày?
4.
Tất nhiên, tôi không có thời gian để tìm hiểu xem con mèo đi đâu và làm gì, chỉ cần nó muốn về nhà với tôi, tôi có thể thu lưu nó.
Chỉ là một con mèo thôi, không có gì to tát cả.
Thực ra thì tôi cũng rất thích mèo nhưng vì bận công việc nên sợ không có thời gian dành cho nó nên không nuôi.
Bây giờ tôi có một con mèo không cần tự mình chăm sóc, nhưng lại có thể ngủ cùng tôi, thì tại sao lại từ chối chứ?
Ring Ring.
Đứa bạn thân gửi cho tôi một tin nhắn thoại với giọng nói đầy tự tin.
“Trăn Trăn, đêm nay là ngày 15, nghe nói tối nay mặc kệ là yêu ma quỷ quái đều sẽ hiện ra nguyên hình, cho nên cậu đừng tăng ca, nhớ về nhà sớm nha!
“Tớ về nhà lâu rồi!”
Trong khi cùng con bạn nói chuyện trên trời dưới đất, tôi dùng khóe mắt liếc nhìn con mèo Maine Coon đang liếm lông.
Thừa dịp nó không phòng vệ——
Tôi trực tiếp nhào tới, ôm lấy con mèo Maine Coon hôn nó một cách điên cuồng.
Đang hôn lấy hôn để, bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, không phải lông sao? Tại sao nó có vẻ trở nên rất mịn màng, giống như da người?
“Sắc nữ, hôn đủ chưa?”
Một giọng nói trầm thấp và đầy từ tính vang lên trên đầu tôi.