Ai Là Cừu, Ai Mới Là Sói - Chương 4
23
Khi Sở Nghiên đến tìm tôi, bị dọa cho giật mình, nói ở cửa nhà tôi có một người, tôi mới biết Giang Lễ căn bản chưa đi.
Tôi để Sở Nghiên vào nhà, còn về Giang Lễ, tôi vẫn chặn anh ngoài cửa như trước.
Sở Nghiên có chút không nhẫn tâm: “Kiều Kiều, có phải hơi quá đáng rồi không?”
“Làm sao? Anh quên lần đầu tiên anh với anh ta gặp mặt, sự ác ý của anh ta đối với anh rồi sao?”
Sở Nghiên gãi đầu, anh ấy mặc thường phục thực sự khá ngốc: “Thực ra vẫn ổn, có thể hiểu được, ghen mà.”
“Thật ra tôi cảm thấy cô khá thú vị đấy, rõ ràng rất yêu anh ta, nhưng cứ kiêu ngạo, nhất định phải khiến anh ta nhượng bộ trước mới được.”
“Anh cảm thấy tôi yêu anh ta?”
“Không thì sao? Vừa bảo Minh Vũ đưa bạn gái hiện tại của anh ta đi, lại vờ làm người yêu với tôi, để anh ta ghen tuông.”
Tôi không phủ nhận, chỉ thuận theo lời anh ấy, nói tiếp: “Anh khá sáng suốt đấy.”
Sở Nghiên ngốc nghếch cười một cái: “Chỉ là không muốn nhìn thấy hai người yêu nhau bởi vì chuyện nhỏ mà chia xa.”
Tôi cảm thấy Sở Nghiên thật sự khá ngốc nghếch, hơn nữa còn nhiệt tình quá độ.
24
Khi Sở Nghiên rời đi, Giang Lễ vẫn đứng ở cửa.
Thông qua mắt mèo, tôi nhìn thấy Sở Nghiên nói gì đó với anh, rồi rời đi.
Mà qua một lúc sau, Giang Lễ cũng đi rồi, trước khi đi tôi nhìn thấy vẻ thở phào nhẹ nhõm rõ ràng của anh.
“Ký chủ, tôi cũng không nhìn thấu được cô rồi, rõ ràng giá trị rung động của cô với Giang Lễ rất thấp, lại bị Sở Nghiên cho rằng cô vô cùng yêu Giang Lễ, lạ quá.”
“Chỉ có tám chữ khái quát.”
“Cái gì?”
“Đời người như kịch, toàn dựa diễn xuất.”
Hệ thống im lặng rồi….
25
Giang Lễ lại bắt đầu vô tình gặp được tôi ở những lúc khác nhau, những nơi khác nhau.
Tin tức anh theo đuổi tôi được lan truyền trắng trợn ở trên mạng.
Có người nhắc đến Hứa Niên, Hứa Niên phủ nhận ngay lập tức.
Mà Giang Lễ cũng nhanh chóng chứng nhận tài khoản, bác bỏ tin đồn.
“Bạn gái của tôi chỉ có một mình Châu Kiều.”
Nhưng lại có người lấy chuyện tôi vì đàn ông mà phát điên ra để nói.
Giang Lễ lại tung bản không làm mờ ra.
“Là tôi, bạn gái tôi quá yêu tôi, coi trọng tôi, có gì sai?”
Thế là, Giang Lễ vinh hạnh có được danh hiệu não yêu đương, hơn nữa còn có cư dân mạng hét rằng, để anh đi đào rau dại.
Đúng là bê đá đập vào chân mình rồi.
Tôi nói với Giang Lễ: “Không phải tôi từng nói rồi sao, có tôi người yêu rồi.”
Tuy rằng tôi biết Sở Nghiên đã nói sự thật với anh, nhưng tôi vẫn cố tình nói như vậy.
“Sở Nghiên nói với anh rồi, hai người là giả.”
“Kiều Kiều, cho anh thêm một cơ hội đi.”
Nhưng tôi mãi không nói đến chuyện Giang Lễ muốn quay lại.
Tha thứ dễ dàng, không đủ đến anh nhớ lâu.
26
Giang Lễ cũng không từ bỏ, từ đưa đón tôi từ sáng đến tôi, đưa cơm tặng hoa.
Thậm chí khi tôi quay phim, anh liền ngồi trong xe thương vụ, vừa xử lý văn kiện vừa đợi tôi.
Điện ảnh lên sóng, anh trực tiếp bao tận mấy rạp.
Đến đạo diễn Trương cũng khuyên tôi: “Tiểu Châu, vừa phải thôi là được rồi, yêu đương không thể nào luôn giận dỗi như vậy, nếu như cậu ấy thật sự không chịu nổi, cô có khóc cũng chẳng có chỗ mà khóc.”
Tôi chỉ gật đầu, nhưng không hề tỏ ý.
27
Bộ phim điện ảnh của đạo diễn Trương vào vòng, tôi cũng lấy được giải thưởng, trở thành Ảnh hậu danh xứng với thực.
Tôi từ chối lời mời tụ tập của mọi người, Giang Lễ đợi tôi ở bên ngoài.
Câu đầu tiên anh nói là: “Châu Kiều, em làm được rồi. Chúc mừng em, ảnh hậu Châu.”
Chúng tôi nói rất lâu, bóc hết tất cả vấn đề giữa chúng tôi ra.
Sau đó, tôi đồng ý thỉnh cầu tái hợp của Giang Lễ.
Vẫn phải làm nhiệm vụ chính, anh mới là trung tâm của tôi trên thế giới này.
Tuy rằng Giang Lễ không có quá nhiều biểu cảm, nhưng tôi biết anh rất vui mừng.
Có người đăng một bài Weibo: Người nào đó mới được giải Ảnh hậu thực ra là team tài nguyên, tất cả mọi thứ đều do kim chủ phía sau lưng cô ta đưa cho.
Còn về kim chủ, chính là vị bị mọi người gào đi hái rau dại.
Dẫn dắt quá mức rõ ràng, cả Weibo đều bùng nổ rồi.
“Châu Kiều với Giang Lễ à? Mẹ nó!”
“Tôi còn tưởng rằng Châu Kiều là phái thực lực, kết quả là team tài nguyên?”
“Nhưng mà Châu Kiều thật sự to gan lắm đấy, vậy mà dám can thiệp vào kim chủ, phát điên với kim chủ.”
“Thực ra tôi có xu hướng nghiêng về bọn họ là người yêu hơn, với cả diễn xuất của Châu Kiều thật sự rất tốt đó!”
…
Tôi nhìn dư luận sôi nổi trên mạng, Giang Lễ lại tức đến phát điên.
“Đừng để anh lôi ra được là ai!”
“Được rồi, Giang Lễ, em hỏi anh, anh có muốn một đảm bảo hay không?”
“Cái gì?”
28
Tôi mở một cuộc họp báo, các ký giả lớn nhỏ chen đầy dưới sân khấu, đều muốn nhận được tài liệu đầu tiên.
“Cô Châu Kiều, đối với việc trên mạng nói cô là team tài nguyên, cô có gì muốn phản bác hay không?”
“Không có, đây là sự thật.”
Mọi người xung quanh thổn thức một hồi, dường như không thể tin được.
Lại có người hỏi tiếp: “Vậy thật sự giống như trên mạng nói, ngài Giang Lễ là kim chủ của cô, tài nguyên của cô đều do anh ấy cho sao?”
“Đầu tiên, anh ấy không phải kim chủ của tôi, anh ấy là vị hôn phu của tôi.”
“Tôi không có cách nào phủ nhận, đúng là một phần tài nguyên của tôi là do anh ấy mang đến, nhưng phần lớn vai diễn của tôi đều là những nhân vật không ai muốn diễn.”
“Người đợi đến ba giờ sáng để quay phim là tôi, người đến tháng vẫn phải ngâm mình trong nước lạnh cũng là tôi, nếu như tôi chỉ là team tài nguyên đơn thuần, vậy thì tại sao những vai diễn kia của tôi hết lần này đến lần khác đoạt được giải thưởng lớn? Vì sao phim truyền hình tôi tham gia liên tục dẫn đầu trong các bảng danh sách lớn? Lại vì sao mà phim điện ảnh tôi tham gia lọt giải thưởng uy tín nhất, ngày phát sóng phá trăm triệu phòng vé chứ?”
“Vậy cô có cho rằng team tài nguyên và phái thực sự có mâu thuẫn không? Dù sao team tài nguyên là một đánh giá không tốt.” Lại có ký giả hỏi.
“Tôi cho rằng không mâu thuẫn, bởi vì có những thứ vốn không công bằng, tuy rằng tôi đi đường ngắn hơn phần lớn người, nhưng cũng bởi vì con đường ngắn này, tôi mới càng phải cố gắng hơn nữa.”
“Vậy cô có cảm thấy tình yêu cô dành cho vị hôn phu của mình quá cực đoan hay không?”
Tôi có dự cảm bọn họ sẽ hỏi đến vấn đề này, nhưng thật sự không biết trả lời thế nào.
Tôi cũng không thể nói ra chân tướng sự thật chứ…
Đang suy nghĩ, tay tôi được người khác nắm lấy, là Giang Lễ.
“Tôi không cảm thấy tình yêu của cô ấy dành cho tôi cực đoan, tôi chỉ biết cô ấy rất yêu tôi, đời này tôi phải khóa chặt với cô ấy.”
29
Cả một buổi họp báo, trực tiếp được cư dân mạng đưa lên hot search.
Dẫn tới sự đồng tình của rất nhiều cư dân mạng.
Diễn viên hoặc ca sĩ mà bọn họ thích đều thuộc phái thực lực, nhưng bởi điều kiện quá xuất sắc, bị antifans chụp lên đầu danh xấu team tài nguyên.
Mà những lời này của tôi, trực tiếp có thể hiện bọn họ đánh trả một cách có lý có chứng cứ.
Đương nhiên còn có lời Giang Lễ nói.
Thực sự tác động tới trái tim của cư dân mạng.
“ Trước khi chết nhất định phải yêu đương như này!”
“Vừa cao vừa đẹp trai vừa có tiền, còn là não yêu đương! Ngưỡng mộ Châu Kiều!”
“Anh đẹp trai não yêu đương! Anh ấy thật sự, tôi khóc chết mất! Anh ấy thật sự rất yêu cô ấy!”
…
Còn về những người tung tin đồn, Giang Lễ đã gửi đơn kiện cho họ rồi, hơn nữa còn đội ngũ luật sư chuyên nghiệp nhất của Giang thị xử lý.
30
Mấy hôm sau, Giang Lễ dẫn tôi đến bờ biển.
Trên bãi cát của bờ biển, có một chiếc áo cưới màu xanh da trời.
Dưới ánh mặt trời, nó đẹp đến mức như biển lớn gợn sóng lăn tăn.
Tôi không hiểu thế nào.
“Kiều Kiều, đây là bản thiết kế chính tay anh vẽ, và tham gia chế tạo, chuẩn xác nắm trọn mọi chi tiết, mới có thể làm ra chiếc áo cưới này.
“Anh biết em thích biển, thế nên anh chọn màu xanh da trời, anh hy vọng em có thể mặc nó, gả cho anh.”
Nói rồi, anh quỳ một gối xuống, lấy ra một chiếc nhẫn kim cương xanh.
Có tiếng hải âu kêu, có tiếng thủy triều vỗ vào đá ngầm, có tiếng gió, có tiếng nước.
Duy chỉ có chúng tôi yên lặng đến đáng sợ.
Hồi lâu, tôi mới hơi tìm lại được giọng nói: “Giang Lễ, anh thật sự sẽ không hối hận sao?”
Ánh mắt của anh kiên định lại dịu dàng mà nhìn tôi: “Kiều Kiều, từ lúc bắt đầu, em chính là người đã định trong số mệnh của anh, anh thích mọi dáng vẻ khi em yêu anh của em.”
“Thế nên, anh hy vọng tương lai, em tiếp tục yêu anh như xưa.”
“Kiều Kiều, em biết mà, anh không thể không có em.”
Tôi nhìn anh, vẻ mặt chân thành, không giống giả dối.
Tôi cũng lộ ra nụ cười, nhìn anh, nói: “Em cũng vậy, em cũng không thể không có anh.”
31
Chúng tôi nắm tay nhau trong gió biển, bước chậm trên bãi cát.
Chiếc dẫn trên ngón vô danh của bàn tay trái, long lanh đến lạ.
Cho đến tận khi hoàng hôn buông xuống, chán chúng tôi khẽ chạm vào nhau, thành kính mà thiêng liêng.
Giang Lễ ôm tôi vào trong lòng, anh nói: “Kiều Kiều, cảm ơn em đã xếp anh vào trong tương lai của em.:
Tôi cảm nhận được trái tim rung động vì tôi của anh.
Tôi nghĩ, cuối cùng là, hoàn toàn không rời khỏi tôi rồi đó…
32
“Ting, nhiệm vụ công lược phản diện hoàn thành, chúc mừng ký chủ!”
{Hoàn thành}