Ác Giả Ác Báo - Chương 2
3.
Hoàng hậu nương nương vốn không được sủng.
Khi Hoàng thượng vẫn còn là Thái tử, có kẻ đã ám sát ngài ngay trong bữa tiệc sinh nhật.
Lúc thích khách lao tới, Thái tử phi lúc đó, cũng chính là Hoàng hậu Giang Vân Lan bây giờ, liều chết chắn trước mặt Thái tử.
Nhưng thân thể mụ ta đã bị thương, khả năng mang thai trở nên rất mong manh.
Trên má thậm chí còn bị đao kiếm chém rách, để lại vết sẹo dài bằng ngón tay út.
Thái tử lúc đó đã tìm đủ loại thuốc tốt nhưng đều vô ích.
Mặc dù vết sẹo trên mặt đã mờ đi một chút nhưng rõ ràng vẫn rất đáng sợ.
Vì có ơn cứu mạng, sau khi Thái tử lên ngôi, mụ ta được phong làm Hoàng hậu.
Đáng tiếc, bởi vì vẫn luôn không có thai, lại thêm trên mặt mang sẹo, trong cung người nào người nấy đều xinh đẹp kiều diễm như hoa.
Cho dù Hoàng thượng có cảm kích ân cứu mạng ngày đó đến thế nào cũng dần dần không sánh được với hương sắc yêu kiều dịu dàng của những người phụ nữ khác.
Theo thông lệ thì mùng một và mười lăm hàng tháng, Hoàng thượng đều sẽ đến cung của Hoàng hậu.
Cho đến khi Tây Vực tiến cống một mỹ nhân eo thon hông nở, xinh đẹp tuyệt trần, Hoàng thượng vừa nhìn đã mê mẩn, bị vòng eo con kiến của nàng câu mất hồn.
Hạ lệnh phong làm Liễu Quý nhân, ngày nào cũng ở lại chỗ của nàng.
Ngày mười lăm tháng trước, Hoàng thượng và nàng cùng uống rượu ngắm trăng, uống đến say bí tỉ.
Cứ thế ở luôn trong cung nàng, cùng nàng mây mưa cả đêm, vô cùng sung sướng.
Mà bên này, Hoàng hậu nương nương đã chuẩn bị bữa tối cả tuần trời lại bị cho leo cây một đêm.
Ngày hôm sau Hoàng thượng nhớ ra, nhanh chóng tới cung Hoàng hậu nói lời ngon tiếng ngọt.
Hoàng hậu nương nương vẫn dịu dàng như trước, gương mặt tươi cười, nói Hoàng thượng nghĩ nhiều rồi.
Mụ ta là chủ hậu cung, vốn nên thấu hiểu những vất vả của Hoàng thượng trên triều đình, có được một phi tử khiến Hoàng thượng vui vẻ như vậy, chính là niềm may mắn của quốc gia.
Ngay tức khắc, mặt rồng mừng rỡ, thưởng cho Hoàng hậu nương nương vô số trân bảo.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Liễu Quý Nhân bị chết đuối trong hồ sen, trương phềnh đến nỗi người quỷ không phân biệt nổi.
Hoàng thượng nổi giận đùng đùng, Hoàng hậu xem tình hình xong cũng rất phẫn nộ.
Nói rằng trong cung có phi tần nào lòng dạ lại độc ác như vậy, thấy Liễu quý nhân một mình chiếm thánh sủng, liền dám cả gan hãm hại cung phi.
Thậm chí, mụ ta còn kéo tay áo Hoàng thượng khóc rất lâu, nói rằng thân là hoàng hậu, trong hậu cung đã xảy ra chuyện như vậy, xin để mụ tự mình điều tra.
Cho đến khi điều tra ra có một vị sủng phi khác, Uyển phi, trong cung có một chiếc cúc áo trên y phục mà Liễu Quý nhân mặc vào ngày chết đuối.
Hoàng hậu nổi trận lôi đình, nhân lúc Hoàng thượng còn chưa hạ triều, lập tức định tội vị sủng phi đó, giam vào lãnh cung.
Mà vị ở trong lãnh cung ấy, nửa đêm liền lấy một dải lụa treo cổ lên xà nhà tự tử.
Lúc Hoàng hậu báo cáo lại, nói vị phi tần ấy tự biết mình mang tội nghiệt nặng nề, viết một bức thư bằng máu, lấy cái chết đền tội.
Mụ ta trình lên một bức thư viết bằng máu, trực tiếp loại bỏ được sự nghi ngờ của Hoàng thượng.
Thêm vào đó, có một vị đại thần lại nhanh chóng dâng tặng cô con gái như hoa như ngọc mới mười sáu tuổi của mình, Hoàng thượng lại có thêm một sủng phi mới.
Từ đó không hề nhắc tới Liễu Quý nhân và người vô tội chết thảm Uyển phi nữa.
Mà tất cả những chuyện này đều là do Lục Hoàng tử hiện tại, Tạ Vân Thư, nói cho ta biết.
Ta từng cứu mạng Tạ Vân Thư.
4.
Sau khi nhà tan cửa nát, ta đến nương nhờ chỗ thợ thêu.
Hôm đó, ta ra chợ mua thêm ít nguyên liệu.
Khi đi qua một con hẻm vắng, nhìn thấy một bóng người đang ngồi xổm sau thùng nước.
Đang ở độ tuổi tò mò, ta liền đi thẳng qua đó, kết quả phát hiện thấy một thiếu niên mặc y phục gấm vóc.
Mặt hắn đầy mồ hôi, ôm ngực đau đớn, trên ngực có một mảng máu lớn.
Hoá ra hắn đã bị thương nặng, hơn nữa mặt đỏ bừng, có vẻ như đã sốt cao.
Bất chấp nam nữ cách biệt, ta vội chạm vào trán hắn.
Quả thực nóng như lửa!
Ta ba chân bốn cẳng chạy đi tìm thầy thuốc gần nhất, nhờ ông ấy nhanh chóng mang hòm thuốc đến.
Thầy thuốc nói thiếu niên bị thương quá nặng, phải liên tục đổi thuốc trong hai tuần.
Thế là ta chạy như bay về nhà kể lại với thợ thêu.
Bà ấy liền mượn cho ta một chiếc xe bò, ta phóng không ngừng nghỉ tới.
Dưới sự chăm sóc của ta, thiếu niên cuối cùng cũng có chuyển biến tốt.
Cho đến một ngày, hắn ra đi không lời từ biệt, chỉ để lại một miếng ngọc bội và một tờ giấy nhắn.
Trên đó nói, đa tạ ân cứu mạng.
Sau này nếu có việc cần giúp đỡ, hãy cầm miếng ngọc bội này tới quán rượu Xuân Phong tìm một người gọi là Triệu bá, Triệu bá sẽ dẫn chúng ta tìm được hắn.
Vì vậy, vào một ngày giỗ của mẹ, ta đã nghĩ đến miếng ngọc bội đó.
Mất nửa ngày mới gặp được Triệu bá, may thay ông ấy đã mang ta tìm được hắn.
Lúc này ta mới biết hắn chính là Lục hoàng tử trong cung.
Xác nhận mẹ ruột của hắn không phải là Hoàng hậu, hắn và mụ ta cũng không thân cận gì.
Ta mới thả lỏng tâm lý mà nói với hắn, mẹ ta bị Hoàng hậu giết rồi, lúc chết vô cùng thảm.
Ta cầu xin hắn xem có cách nào giúp ta vào cung, để ta trả thù.
Hắn suy nghĩ nửa ngày, sau đó đỡ ta đang nước mắt giàn giụa quỳ dưới đất đứng lên.
Hắn nói, hắn có thể giúp ta vào cung.
Nhưng, hắn cũng cần ta giúp đỡ một việc.
5.
Hóa ra hắn là hoàng tử duy nhất trong cung.
Hoàng thượng không có nhiều con, ngoài các công chúa ra, mấy hoàng tử nếu không chết non lúc mới sinh thì cũng không sống nổi quá ba tuổi.
Chỉ có mình hắn là hoàng tử, là bởi vì mẫu phi của hắn đã liều mạng để hắn được bảo vệ bên người Thái hậu mới có thể lớn lên.
Nhưng mẫu phi của hắn lại chết đột ngột.
Nguyên nhân chính là vì hãm hại cung phi, bị giam vào lãnh cung, vì trong lòng ăn năn nên đã trực tiếp treo cổ tự sát.
Mẫu phi của hắn, chính là Uyển phi nương nương.
Hắn hiểu rất rõ mẫu phi mình.
Bản tính bà nhu nhược, không phải là người hay đố kị.
Tuyệt đối không bao giờ làm ra chuyện như vậy, cũng sẽ không thể nào treo cổ tự sát.
Hắn âm thầm điều tra rất lâu, mới phát hiện là một tay Hoàng hậu tạo ra.
Bề ngoài Hoàng hậu luôn tỏ ra hiền lành và đức độ, nhưng sau lưng, mụ ta đã bí mật làm hại biết bao sinh mạng.
Mà khi điều tra hắn mới phát hiện, trẻ con trong cung nếu không phải là thai chết lưu thì cũng chẳng sống được mấy tuổi, tất cả đều là do Hoàng hậu.
Điều này có nghĩa là, Hoàng hậu sẽ không bao giờ cho phép các phi tần khác sinh hạ long tự.
Mẹ ruột của hắn, Uyển phi, nhất định đã phát giác được điều gì đó, sau khi mang thai liền chuyển thẳng đến cung của Thái hậu.
Mà kể từ khi hắn may mắn được ra đời thì đều được nuôi bên cạnh Thái hậu, mới thoát được một kiếp.
Mẫu phi của hắn bị Hoàng hậu nhắm tới từ lâu rồi, mượn cái chết của Liễu quý nhân, cuối cùng Hoàng hậu cũng tìm được cơ hội.
Bị vu oan thậm chí còn bị bóp cổ chết, ngụy tạo thành tự tử, cứ thế nộp mạng cho người ta.
Sự thật là, Thúy Nguyệt bên người Hoàng hậu, nhân lúc Hoàng thượng lâm hạnh một vị phi tần khác, đang đêm đẩy Liễu Quý nhân xuống nước.
Trước khi Liễu Quý nhân rơi xuống nước, ả đã xé một mảnh y phục của nàng, bí mật sai người đem giấu trong cung của Uyển phi.
Còn mục đích của Hoàng hậu nương nương chính là giết Uyển phi từ đó có thể danh chính ngôn thuận nuôi dưỡng Lục Hoàng tử.
Thái hậu tuổi đã cao, Hoàng thượng ngày nào cũng chỉ tập trung lật thẻ bài của các phi tần, căn bản là không có thời gian mà chú ý đến hắn.
Thế là hắn trở thành con nuôi của Hoàng hậu.
Tính toán của Hoàng hậu rất là hay, chỉ cần Lục Hoàng tử lên ngôi thì mụ ta chính là Hoàng Thái hậu.
Nhưng sau khi vết sẹo được loại bỏ, mụ ta đã có thai ngay sau đó.
Lại còn triệu tất cả các chuyên gia về phụ khoa tài ba nhất thiên hạ vào cung, cuối cùng mới xác định là hoàng tử.
Sau đó chính là những gì ta đã biết, con trưởng của Hoàng hậu đã ra đời.
Cũng xảy ra chuyện Lục Hoàng tử bị hành thích.
Hắn nói, khoảng thời gian này hắn chỉ có thể tạm thời ở lại chỗ Thái hậu, im hơi lặng tiếng chờ đợi thời cơ.
Tuy nhiên Hoàng hậu chắc chắn sẽ không để hắn lại.
Hắn và Hoàng hậu, chỉ có một kẻ được sống.
Cho nên số phận đưa đẩy, ta và hắn đều có chung một kẻ thù – Hoàng hậu.
Cơ hội duy nhất để đến gần Hoàng hậu là vào cung.
Nếu trở thành một cung nữ bình thường, khả năng gặp gỡ và nói chuyện với Hoàng hậu sẽ rất mong manh.
Mà đợt tuyển tú mới, chính là một tháng sau.
Vì thế, dân nữ cùng khổ Thẩm Băng, dưới sự sắp xếp của Lục Hoàng tử.
Trở thành con gái nhỏ nhất của Tuần phủ Quảng Lăng – Tần Diệu Xuân.