A Miên - Chương 8
12.
Thật ra Thánh nữ tỷ tỷ đã làm rất nhiều việc vì quốc gia này.
Nàng dùng hết kỹ thuật của mình để làm cổ trói buộc.
Vì phòng ngừa những người xung quanh dùng tà thuật để trường sinh, Thánh nữ của các thế hệ sau nhất định phải dùng cổ này.
Sau này Miêu Cương sẽ không còn đế vương, chỉ có Thánh nữ.
Vĩnh viễn chỉ chọn người lợi hại nhất để truyền thừa vị trí Thánh nữ.
Ngày song bào thai chào đời, Nữ đế cũng biến thành thây khô.
Nàng ta vĩnh viễn sẽ có cảm giác ngũ quan đau đớn, nàng ta trở thành dược nhân đặc biệt, vĩnh viễn ở Thánh điện để Thánh nữ các đời thử độc, thử cổ.
Đôi song bào thai kia, chúng được định sẵn sẽ không được sống cuộc sống bình thản hạnh phúc.
Chúng sẽ gánh vác sát nghiệp của chúng ta.
Trong lần nói chuyện cuối cùng, Thánh nữ tỷ tỷ không ngừng trốn tránh ánh mắt của ta.
Nàng hỏi ta: “A Miên, ngươi có nguyện ý chuyển kiếp khác cùng ta không?”
Ta có hơi buồn cười.
Thánh nữ của ta, tỷ tỷ của ta, sự ấm áp duy nhất mà đời này ta có được.
Sao ta lại không nguyện ý chuyển kiếp khác với nàng chứ?
Chỉ là…
“Tỷ tỷ, rõ ràng ngươi có thể sống tốt.”
Cuối cùng nàng cũng nở nụ cười với ta.
Nàng đưa tay xoa mặt ta trên không trung: “A Miên, sát nghiệp đời này của ta quá nặng, tuổi thọ cũng không kéo dài được lâu.”
“Nếu như từ bỏ luân hồi để đổi lấy một cơ hội chuyển kiếp cũng chưa chắc đã thành công, ngươi nguyện ý không?”
Ánh sáng vàng chiếu lên khuôn mặt nàng, ta chưa từng thấy nàng xinh đẹp như lúc này.
Ta ôm lấy nàng, cho dù vẫn không thể nào chạm đến nhưng lúc này ta lại thấy chúng ta rất gần nhau.
Ta nói: “Tỷ tỷ, ta nguyện ý.”
13. Ngoại truyện: Ôm nhau
Quá trình chuyển kiếp rất cực khổ, cũng vô cùng phức tạp.
Thánh nữ của các triều đại đều nắm giữ một trận pháp vô cùng phức tạp cần vẽ bằng máu tươi, bột vàng và chu sa của người chuyển kiếp.
Nhưng ta đã không còn lấy một giọt máu tươi.
Chuyện không bột đố gột nên hồ này làm khó tỷ tỷ rất lâu.
Nàng không ngủ không nghỉ, mất ăn mất ngủ mà nghiên cứu.
Nhìn cơ thể mảnh mai của nàng ngày càng gầy gò, ta vô số lần nghĩ, thôi bỏ đi.
Đã có đủ người để ý đến nàng rồi, chúng ta không nên cưỡng cầu.
Nhưng Thánh nữ tỷ tỷ của ta lại tìm được cách trước khi ta tan biến.
Nàng lại dùng mấy ngày nữa để tự mình nuôi cổ.
Cuối cùng trận pháp bị sửa đổi đã sử dụng toàn bộ máu của nàng.
Nàng vừa đổ máu vừa thi pháp, chịu cơn đau chưa từng trải qua.
Cho đến bảy ngày bảy đêm sau.
Khuôn mặt vốn thanh lệ, cho dù bị cổ trùng cắn nuốt cũng chưa từng ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng lúc này đã trở nên vô cùng tiều tụy.
Mấy nữ nô cuối cùng trong Thánh điện đi đến đặt thân thể nàng vào một ngôi mộ đã được chuẩn bị từ trước.
Trong giây phút đó ta đột nhiên mở to mắt.
Hóa ra nàng đã sớm tìm ra ta.
Trong quan tài là một thiếu nữ ôm một đống tro bụi.
Chúng ta… chôn cùng một chỗ, vĩnh viễn ở bên nhau.
Trong chớp mắt, tất cả trở lại như cũ.
Nàng xinh đẹp lạnh lùng, trong đêm tối ngắm tuyết với ta, đắp thêm chăn cho ta, tặng cho ta cái ôm ấm áp nhất.
Nữ nô sắp xếp chúng ta cẩn thận, dựa theo lời dặn dò của Thánh nữ khi còn sống, cầm lấy từng túi vàng bạc để lại cho các nàng rồi xuống núi, từ sau sẽ không quay về núi tuyết nữa.
Trong giây phút cuối cùng của đời này, ta bùi ngùi mãi không thôi.
Cả đời này của ta và tỷ tỷ cuối cùng không thể ra khỏi Thánh điện luôn chìm trong tuyết lớn.
May mà Thánh nữ tỷ tỷ của ta, cuối cùng cũng vượt qua được khoảng cách sinh tử mà đi đến trước mặt ta.
Nàng bay trên không trung ôm lấy ta: “A Miên.”
“Muội chuẩn bị xong chưa?”
…
Xuân tới thu đi chỉ trong nháy mắt.
Ta không ngờ mình lại chuyển sinh đến quốc gia phía Bắc Miêu Cương, Bắc Lĩnh.
Bốn mùa ở Bắc Lĩnh phân biệt rõ ràng, có thể nghe tiếng ve mùa hạ, cũng có thể ngắm tuyết mùa đông.
Mỗi một trận tuyết đều rơi không ngừng nghỉ.
Mười lăm mùa đông cứ như vậy qua đi.
Thánh nữ tỷ tỷ cuối cùng cũng đã chuyển sinh, dù đã cố gắng rất nhiều nhưng ta vẫn không thể tìm được bất kì manh mối nào về nàng.
Ta chỉ có thể vừa lớn lên, vừa tìm… Vừa nhớ nàng.
Bắc Lĩnh là một quốc gia tiến bộ.
Thế gia võ tướng Tạ gia xưng đế trăm năm, lập ra rất nhiều quyền lợi vì nữ tử, cũng cổ vũ toàn dân tập võ phòng thân.
Đời này ta sinh ra trong một nhà quan lục phẩm, gia tộc cũng cho ta cưỡi ngựa kéo cung.
Cầm kỳ thư họa ta không thông thạo chút nào, nhưng về phương diện học võ lại rất có năng khiếu.
Ta nghĩ mạng sống mỏng manh như vậy.