A Miên - Chương 6
10.
Đối với ta, thời gian chỉ là bánh răng được tạo ra bởi hàng trăm canh giờ cô đơn và khoảng thời gian được trò chuyện vui vẻ.
Chớp mắt đã đến tháng mang thai thứ tám của Nữ đế.
Tất cả nữ nhân có thai đều sẽ cố gắng bảo dưỡng bản thân vì sức khỏe của mình.
Thân là người cao quý nhất quốc gia, Nữ đế đương nhiên sẽ càng xa hoa lãng phí hơn.
Nhưng dáng vẻ của nàng ta lại không hề giống một phụ nhân có thai được chăm sóc tỉ mỉ.
Thậm chí… còn không giống một người sống.
Trên người Nữ đế… xuất hiện đầy rẫy những vệt tím xanh đỏ.
Giống như là…
Những vết trên xác chết vậy!
Lần đầu tiên ta thấy nàng ta, trong lòng có hơi hồi hộp.
Có vẻ như đây cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Ta ở trên không trung nhìn nàng ta dùng cực hình trừng phạt các cung nữ dù có thoa phấn nhưng cũng không thể che hết những dấu kia cho nàng ta.
Vì thể diện đế vương gắn liền với bản thân nên nàng ta kiên trì mang theo mũ miện Cửu Châu nặng nề vào triều, vẫn mạnh mẽ như cũ.
Nhưng ngày tháng trôi đi, Nữ đế ngày càng tiều tụy.
Cuối cùng nàng ta cũng không ngồi yên được nữa.
Nàng ta ban bố khẩu dụ, dùng tư thái đế vương cao ngạo để gọi Thánh nữ đến.
Nhưng chỉ có ta biết, sau cánh cửa ngự thư phòng, thân phận của hai người lập tức đảo lộn.
Nữ đế than khóc, hỏi Thánh nữ có cách gì không.
Ta biết vì sao lại là hỏi có cách không.
Đây là cách nàng ta vừa thăm dò vừa cầu xin tha thứ.
Từ khi Thánh nữ bước vào, vẻ mặt nàng vẫn không có chút ngạc nhiên nào, lúc này Nữ đế đã hiểu đây chính là do Thánh nữ làm.
“Ái khanh, xin ngươi… Lúc trước là trẫm quá cuồng vọng, sau này trẫm sẽ tôn trọng Thánh điện gấp bội, chuyện của ái khanh trẫm cũng sẽ không nhúng tay…”
“Vậy người đã chết thì sao?” Thánh nữ đột nhiên ngắt lời nàng ta: “Người đã chết có thể sống lại được sao?”
Lúc nàng nói câu này vẻ mặt vẫn bình lặng như cũ, nhưng ta có thể thấy bàn tay để sau lưng nàng nắm chặt lại.
Nữ đế ngẩn người, dường như nàng ta dang tìm một đáp án chính xác có thể đối phó được với Thánh nữ.
Một lúc lâu sau nàng ta mới cử động bờ môi tái nhợt của mình: “Chuyện cũ đã qua, người sống mới là quan trọng nhất, chúng ta đều phải hướng về phía trước mà, không phải sao?”
Thánh nữ nghe xong nhìn nàng ta rất lâu.
Nữ đế không biết rằng mình đã bỏ qua cơ hội cuối cùng.
Sau đó ta nghe được giọng của Thánh nữ tỷ tỷ:
“Ngươi và Thái tử, chỉ có một người có thể sống.”
“Nhớ rõ, phải tự mình động thủ.”
Mấy lời ngắn ngủi, không có lời giải thích nào dư thừa.
Nữ đế đập phá ngự thư phòng.
“Tiện phụ, tiện phụ!”
Ánh mắt nàng ta âm trầm, cũng không được bao lâu đã phải dừng lại vì mất sức.
Sự tuyệt vọng từ từ bao phủ lên người quyền lực nhất quốc gia.
Cuối cùng nàng ta phất tay:
“Tuyên Thái tử.”
11.
Người có thể ngồi lên hoàng vị quả nhiên đủ độc ác.
Hôm sau, chuông tang vang vọng.
Năm tiếng chuông đã truyền tin tức Thái tử chết không rõ nguyên do đi khắp Miêu Cương.
Mưu đồ cấu kết với quan viên trong triều để soán vị của hắn ta bị vạch trần chỉ trong một đêm.
Cũng không biết vì sao chuyện Nữ đế vì cầu phúc cho hài tử trong bụng mà đâm chết Thái tử để hiến tế lại bị lưu truyền.
Tự tay đâm Thái tử, mất hết lòng dân.
Nhưng nàng ta không còn quan tâm nữa.
Lúc này nàng ta mới ý thức được, đối với một người mà nói, sự sống là chấp niệm mạnh mẽ đến mức nào.
Nhưng nàng ta không ý thức được rằng…
Tự tay đâm Thái tử cũng là tự tay chấm dứt sinh mệnh của mình!
Thánh nữ tỷ tỷ đều có cách điều phối cổ độc của riêng mình, từ trước đến nay nàng đều chú ý đến sự kết hợp của từng loại với nhau.
Đi sâu vào bên trong là cổ địa đáng sợ nhất của tỷ tỷ.
Nếu như nói trường mệnh cổ chỉ tiêu hao thể lực và tinh thần của Nữ đế.
Thì sau khi phối hợp với thuốc của hoàng phu sẽ bắt đầu “thi hóa”, từ từ xuất hiện những dấu vết chỉ có trên thi thể người chết.