4. Ác Quỷ Bên Gối - Chương 5: Ngoại Truyện - Từ góc nhìn của Lục Đình
Tôi là Lục Đình, một lập trình viên.
Từ nhỏ, tôi đã hiểu rằng mình khác với người thường.
Tôi thấy mọi người rất ngu ngốc, tôi không thích giao tiếp với những người bình thường ấy.
Hồi đại học, tôi học ngành Tâm lý học, một môn học tôi vô cùng yêu thích.
Nội tâm con người là thứ vô cùng kỳ diệu, thú vị hơn nhiều so với vẻ bề ngoài tẻ nhạt của họ.
Ba mẹ luôn giục tôi yêu đương, bọn họ muốn có cháu, nhưng tôi chẳng hứng thú gì cả, cho đến khi gặp Cố An.
Cố An là đàn em khóa dưới của tôi, cô ấy thông minh và có năng lực, nổi bật hơn người bình thường đôi chút.
Nhưng với tôi thì cô ấy cũng khá ngốc.
Tôi có thể cảm nhận rằng Cố An thích tôi.
Mỗi lần tôi nhìn cô ấy, Cố An đều đỏ mặt.
Tôi chẳng hứng thú gì với tình yêu, nhưng tôi lại rất tò mò về nội tâm của những người chìm đắm trong tình yêu.
Nếu trái tim có thể nói, tôi thực sự muốn mổ xẻ nó ra mà xem.
Tôi kết hôn với Cố An, rồi bắt đầu cảm thấy buồn chán. Nhưng vì liên tục sảy thai, cô ấy mắc phải bệnh trầm cảm.
Thực ra cô ấy hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng tôi đã lén bỏ thuốc phá thai vào trà sữa cô ấy uống.
Bệnh trầm cảm của Cố An càng ngày càng nặng, tôi bắt đầu thấy thú vị.
Vì vậy, tôi tiến hành thôi miên và ám thị lên cô ấy.
Tôi lặp đi lặp lại rằng những người phụ nữ có thai đã cướp đi đứa con của cô ấy.
Tôi đổi thuốc của cô ấy, nhìn bệnh tình của cô ấy ngày càng trầm trọng.
Thật thú vị, hóa ra tâm lý con người có thể bị thôi miên và ám thị đẩy vào bóng tối dần dần như vậy.
Cố An từng là một người phụ nữ rất khỏe mạnh về tâm lý, nhưng bây giờ, cô ấy đã mắc chứng rối loạn phân liệt.
Tôi nhìn cô ấy giết người, rồi giả vờ làm người chồng thâm tình, giúp cô ấy xử lý những cái xác.
Thực ra tôi cũng đang tận hưởng sự kích thích từ việc giết người, nhưng lại không phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Về chuyện hôm đó khi Cố An theo dõi tôi đến ngọn núi phía sau, tôi dễ dàng che đậy mọi thứ.
Xóa lịch sử thanh toán trên điện thoại của cô ấy, rồi mua chuộc tài xế, cố tình để lại dấu vết trong nhà tắm.
Tôi muốn nội tâm của Cố An phải chịu đựng đau đớn đến tột cùng.
Tâm lý con người thú vị lắm, đúng không?
Nhưng tôi đã phát hiện ra một điều, Cố An thực sự rất thông minh. Trong khoảnh khắc tỉnh táo sau một lần giết người, cô ấy đã để lại một tờ giấy nhắn, nhắc mình không được tin tưởng tôi và phải nhanh chóng rời khỏi đây.
Đáng tiếc thay, Cố An, tôi sẽ đi tìm con mồi tiếp theo.
-HẾT-