Lương Duyên
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Lương Duyên
Ta cứu một tên ăn mày, không ai biết hắn là hoàng tử bị đánh tráo trong cung, sau này được hậu thế biết đến với danh xưng là Vương gia tàn độc.
Kiếp trước vì Lâm gia từng bố thí cho hắn một cái bánh bao nên hắn đã đưa cả Lâm gia đến kinh thành, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Còn ta, năm đó bị đích tỷ và đích mẫu gả cho một tên côn đồ lưu manh.
Ngày thứ ba sau khi thành thân, ta bị bán vào lầu xanh, chịu đủ mọi nhục nhã mà chết.
Kiếp này, ta được sống lại.
Thấy đích tỷ, đích mẫu và phụ thân đối xử với tên ăn mày ta cứu về đủ kiểu khinh thường, không đánh thì mắng.
Ta càng mong chờ biểu cảm của họ khi biết được sự thật.