Mộng Độ Xuân Tiêu
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Mộng Độ Xuân Tiêu
Lần thứ ba cha mẹ tìm đến, ra lệnh cho ta thay đệ đệ trả nợ cờ bạc. Ta chỉ ném nhẹ một thanh đoản đao xuống đất, lạnh nhạt nói: “Được thôi, một ngón tay đổi lấy một ngàn lượng.”
Cũng như bao lần trước, họ giận dữ định lao lên đánh ta, nhưng bị thị vệ cạnh bên túm gáy, ép quỳ xuống.
Ta khẽ nhướng mày, thị vệ liền tận tâm dạy họ cúi đầu hành lễ: “Nói theo – Tham kiến Quý phi nương nương.”