Lại Gặp Quân
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Lại Gặp Quân
Đêm bái đường thành thân, nhưng phu quân của ta vẫn chưa về.
Ngược lại ta nghe nói Hình bộ thượng thư đương triều liên thủ với nữ bộ khoái giang hồ và phá được một vụ kỳ án.
Anh hùng và nữ hiệp đi đâu cũng có đôi có cặp, bọn họ được dân gian tôn sùng và trở thành một câu chuyện tình đẹp được người đời truyền miệng.
Có vẻ như ta, một vị hôn thê được mai mối đàng hoàng, vô cùng thừa thãi.
Quý tộc Thái Nguyên đều giễu cợt ta vì ta đã đi theo Thiệu Ngọc hỏi han ân cần hắn nhiều năm đến vậy, thế mà ta còn không nhanh bằng Lục bộ kia chỉ mới quen được hắn có hai tháng.
Nhưng bọn họ không biết, ngay lúc Thiệu Ngọc liều mạng dùng thân mình để chặn mũi tên cho nữ bộ khoái, ta đã một mình bước qua con đường tuyết phủ kín than lửa nóng hổi, thành công lấy thư từ hôn về.
Thiệu Ngọc vẫn nghĩ rằng ta chỉ đang giận dỗi hắn, hắn đang chờ xem khi nào ta sẽ tự tìm tới xuống nước với hắn.
Mãi cho đến khi căn bệnh đậu mùa bùng phát khắp nơi trong kinh thành, ta đề xuất lấy thân mình để thử thuốc.
Vì việc này nên hắn cảm thấy hơi cảm động, hắn tưởng rằng cuối cùng ta vẫn không nhịn được lo lắng cho hắn.
Nhưng ta lại dứt khoát đi vòng qua người Thiệu Ngọc đang dang rộng hai tay đi về phía mình.
Ngược lại ta khóc lóc rồi nhào vào trong lòng của tên ám vệ trẻ tuổi ở phía sau hắn:
“Thật tốt quá, Thẩm Yến, may mà ngươi không sao!”